YÊU - Trang 188

kẻo tội nghiệp anh ấy. Tao đã kể cho anh biết cả rồi.
Ngay từ phút đầu gặp Khải, Trang đã có định kiến: thấy Khải đẹp trai và
thơ ngây, Trang rắp tâm quyến rũ Khải, làm cho Khải mê mệt nàng để
thanh toán cái thù với Diễm, cái thù...
Đạt mê Diễm. Cho nên Trang chỉ trả lời mập mờ:
- Ồ! Đó chỉ là câu chuyện đùa! Nhắc lại làm gì!
Rồi nàng nhìn vào mắt Khải:
- Xem ý anh Khải có vẻ quan tâm đến chuyện này lắm! Để anh khỏi quan
trọng hóa vấn đề, Trang mời anh nhảy với Trang một bài rồi sau đó, nếu
anh còn muốn nghe, muốn biết, thì Trang sẽ kể anh nghẹ..
Anh đồng ý không?
Khải gật đầu, cố mỉm cười. Ngay lúc đó, tiếng nhạc trầm, bổng nổi lên và
ánh đèn đổi màu...
Trang đứng lên trước nhìn Khải như thúc giục, mời mọc. Trang nhìn
Duyên, nháy mắt:
- Xin lỗi Duyên nhé!
Hai người dìu nhau ra sàn...
Lúc đầu, Khải không khác người mất hồn, mặc cho Trang dẫn dắt mình,
nhưng chỉ một phút sau, Khải chăm chú, để tâm tới điệu chảy của mình, vì
Trang thật là lôi cuốn, khêu gợi, và những bước của nàng vừa trai lơ, vừa
kín đáo, vừa thanh thoát, vừa nặng trĩu xác thịt, làm Khải quên phứt mọi ưu
phiền, hờn giận đang đè nặng tâm tư, đề hòa mình vào cái không khí chơi
vơi, sốt rét của vũ trường...
Trang để cằm tựa lên vai Khải, nhỏ nhẹ nói bên tai Khải:
- Con Duyên nó định phá hoại hạnh phúc gia đình anh, nên bịa ra chuyện
vẽ tranh để anh nổi giận ghen, ruồng rãy chị, chứ không làm gì có chuyện
vẽ tranh đâu!
Khải như người chết đuối được vớt lên, vội hỏi:
- Thực không?
- Em nói dối anh làm gì...
Vả lại, dù có đúng chăng nữa, anh buồn khổ về những chuyện đó, thì kể
anh cũng còn ngây thơ thực...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.