YÊU - Trang 203

tỉnh, trở về với gia đình...
Gặp Trang, em sẽ có kế hoạch với cô ấy, em tin là em nói thì cô ấy sẽ nghe
em!
Đạt cười:
- Cô Diễm đừng chủ quan. Chắc gì Trang nó chịu nghe cô.
Giọng Diễm rất vững chắc:
- Chắc chắn là em sẽ thuyết phục được cô ta. Thầy mà em còn lay chuyển
được, thì cô Trang có kể gì!
Đạt cười:
- Vậy thì chiều nay, tôi sẽ tìm cách đưa nó lại gặp Diễm!
- Cám ơn thầy vô cùng!
Được toại ý rồi, Diễm biết là không nên kéo dài câu chuyện, không nên
ngồi một mình với Đạt nữa, nàng bèn lên tiếng gọi Huyền. Đạt bèn đứng
lên, tỏ ý muốn rút lui, và Diễm cũng không giữ chàng ở lại.
...
Ra tới đường Đạt không hiểu mình nên buồn hay nên vui, nên giận Diễm
hay nên thương Diễm, nên đóng vai hào hiệp, quân tử hay để mặc Diễm và
cứ...
bền gan chờ đợi! Sự thực thì từ khi Diễm lấy chồng, Đạt cũng đã cố gắng
tìm đủ mọi cách quên Diễm đi, nhưng quên không nổi. Tình yêu của chàng
đối với Diễm đã ghi xương, nhập cốt chàng, khiến Đạt không thể yêu nổi ai
hay đúng hơn là chàng không thể yêu ai như yêu Diễm...
Tâm hồn ngang ngược, khó hiểu của Trang cũng đã từng làm cho Đạt nghĩ
tới Trang, thành thực muốn lấy Trang làm vợ, vì chàng cho rằng chỉ Trang
là có thể giúp chàng, quên Diễm. Nhưng gần gũi Trang, Đạt vẫn chưa cảm
thấy cái rung động bao la của tình yêu, sự hòa hợp tâm hồn, mà chỉ những
người yêu nhau thực sự mới cảm thấy. Đạt có thể ngồi hàng giờ nhìn Diễm,
không cần nói mà cũng thấy tâm hồn hòa hợp với tâm hồn Diễm, hòa hợp
trong quá khứ, trong hiện tại và tương lai. Đối với Trang thì hầu như tình
yêu của chàng không quá khứ, không tương lai, mà chỉ có hiện tại...
“Có nhẽ vì mình chưa thật tình cố gắng yêu Trang, như Diễm cố gắng yêu
Khải! Ta thử bắt chước Diễm xem sao! Biết đâu ta chẳng tìm thấy hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.