YÊU - Trang 204

phúc với Trang”. Cái ý nghĩ đó làm Đạt bật cười thành tiếng, vì chàng thấy
rằng quả tình chàng đã bị ảnh hưởng của Diễm, và chàng thực tình muốn
làm theo ý Diễm, muốn giúp đỡ Diễm tạo hạnh phúc...
Thế là với tâm trạng một Don Quichotte, Đạt vẫy taxi tìm đến Trang, để
dẫn Trang tới gặp Diễm, ngõ hầu “xây dựng” hạnh phúc gia đình cho người
mình yêu!
Đạt tới, thì Trang cũng vừa thức dậy, nhưng vẫn còn nằm trên giường. Thấy
Đạt lò dò bước vào, Trang tỏ vẻ vui mừng. Sau giấc cô miên, trong gian
phòng trống trải, Trang đang cần có một người đàn ông. Nàng ra hiệu cho
Đạt ngồi xuống mép giường của nàng, rồi trong lúc giơ hai cánh tay lên,
ngáp dài, nàng tiện tay ôm cổ Đạt, vít xuống:
- Buồn quá anh ơi! Làm gì cho hết buồn hở anh?
Bộ điệu Trang thật lả lơi, quyến rũ, nhưng Đạt biết trước là nếu chàng tìm
cách chiếm đoạt Trang, thì Trang sẽ cự tuyệt, vì Đạt rút kinh nghiệm những
lần trước, chàng cứ tưởng Trang sẵn sàng hiến thân cho chàng, nhưng rốt
cuộc không bao giờ chàng được toại nguyện. Đã có lần Đạt tức bực hỏi
Trang:
- Hỏi thực em, em đã ngủ với nhiều người chưa...
?
Trang không giận, cười hóm hỉnh trả lời:
- Không tiết lộ bí mật để anh biết được. Nhưng chắc chắn đối với anh thì
không bao giờ...
Cho nên khi thấy Trang lả lơi vít cổ mình, Đạt tuy rạo rực, nhưng vẫn lấy
bộ đạo mạo của một giáo sư, nhẹ nhàng gỡ tay Trang, nhưng Trang thấy
Đạt ra chiều dửng dưng thì lại càng khiêu khích Đạt, cố bám lấy cổ Đạt,
như một đứa bé đánh đu vào cổ Đạt, miệng thủ thỉ:
- Nhớ anh ghê! Sao mấy hôm nay liền, vắng bóng anh?
Đạt vừa gỡ tay Trang, vừa nhìn thẳng vào mắt Trang:
- Em còn bận quyến rũ Khải...
Thời giờ đâu mà nhớ tới anh!
Trang ngồi nhổm dậy, cười ròn rã, hỏi Đạt:
- Sao anh biết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.