YÊU - Trang 207

chị!
Tiếng chào lễ phép nhất là tiếng “thưa...
chị” của Diễm làm Trang dịu nét mặt, nghĩ đến bổn phận người chủ nhà
của mình:
- Mời...
bà ngồi chơi.
- Xin phép chị gọi em như em gọi chị cho thân mật...
tưởng Diễm đến sinh sự, ai ngờ, không những Diêãm xuống nước tìm đến
thăm nàng, mà còn lại xưng “em” rất lễ phép, khiến lòng tự ái của Trang
được thỏa mãn và Trang bắt đầu có cảm tình với Diễm.
- Vậy...
mời chị ngồi xuống đây!
Diễm quay sang phía Đạt, hỏi luôn:
- Thầy đã nói giùm với chị Trang hộ con chưa?
Đạt lắc đầu cười, nói toạc móng heo:
- Tôi chưa kịp nói gì thì cô Trang đã rầy la tôi là “con Diễm nó bảo anh ăn
cứt, anh cũng ăn”.
Diễm và Trang nhìn nhau cười, thì Đạt đã nói tiếp:
- Cho nên cô Diễm lại đây may mắn cho tôi lắm!... Tốt hơn hết là hai cô nói
chuyện trực tiếp với nhau...
Diễm đỡ luôn lời Đạt:
- Dạ! Chính vì thế mà con tìm đến gặp chị Trang...
Diễm uống cạn chén trà do Trang mời mình, rồi nói luôn với Trang, lời nói
của nàng tuy đã sửa soạn trước nhưng vẫn đầy vẻ thành khẩn:
- Em xin thưa với chị là mặc dầu chưa được quen than chị, em sẽ nói tất cả
sự thực, sẽ nói tất cả những ý nghĩ của em và em cũng hy vọng là chị sẽ
thành thực với em, như em thành thực với chị. Chị có đồng ý với em như
vậy không?
Trang hơi nhếch mép mỉm cười:
- Chỉ sợ chị chưa hoàn toàn thành thực, chứ còn tôi, thì không có lý do gì
để không thành thực cả. Tôi là đứa không sợ sự thực...
Vậy chị cứ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.