YÊU - Trang 217

- Chiều mai được không chị? Nhưng cần nhất là phải có chị tham dư....
Cần có chị, đánh cầm chừng, lấy lệ để che mắt ho....
Uyển cười:
- Cũng được. Nhưng tôi chỉ biết đánh lơ mợ..
- Càng lơ mơ càng hay. Đã có tôi và một người bạn nữa làm công việc
“phanh thây uống máu” ho....
- Entendu! Thôi tôi về nhé!
Uyển đưa tay bắt tay Tuấn, Tuấn hơi ngạc nhiên thấy bàn tay Uyển nóng
hổi, và mắt Uyển long sòng sọc...
Uyển ra khỏi phòng Tuấn từ lâu, mà Tuấn vẫn ngồi thừ ra suy nghĩ để tự
hỏi một cách ngớ ngẩn: “Hay là Uyển yêu mình? Nhất định đôi mắt của
Uyển lúc nãy là đôi mắt của tình yêu đang rạo rực. Mình ngu quá! Hơn
Uyển tới ba bốn tuổi mà cứ coi nó như chị thì quả là đồ tồi...
” Tuấn vẫn còn tiếc rẻ, nghĩ tới Uyển, thì Đạt tới...
Vừa thấy mặt Đạt, Tuấn reo lên:
- Kìa anh Đạt. Chị Uyển vừa ở đây rạ..
- Thế à! Có chuyện gì lạ không?
Tuấn buột miệng nói:
- Hay lắm! Chúng ta sắp thực hiện một “củ”...
Nói đến đây, Tuấn mới biết là mình quá ư “phổi bò”, và cần giữ bí mật tổ
chức của mình...
chàng im bặt, khiến Đạt sinh nghi, hỏi luôn:
- Củ gì vậy?
Tuấn chưa kịp bố trí nên ấp úng:
- À! À!...
Đạt nhìn thẳng vào mắt Tuấn:
- Hay cái củ “cõng bê” mà anh đã nói với tôi bữa nào? Có phải thế không?
- Không phải...
củ khác...
Nhưng giọng nói gượng gạo của Tuấn không đánh lừa được Đạt...
Đạt định đến báo cho Tuấn biết là chàng quyết định lấy Trang và hai người
sẽ chính thức lấy nhau. Đạt đã nghĩ kỹ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.