YÊU - Trang 232

những kẻ quyền thế, những kẻ nắm vận mạng người khác trong tay mình,
mà không biết tôn trọng sự đau khổ của họ nhự..
Uyển định nói tiếp “như ông”, nhưng ông Thẩm phán đã vùng đứng lên,
bấm vào cái chuông để trên bàn, và ngay lúc đó, một người tùy phái mở
cửa, lễ phép, khúm núm bước vào để nghe ông Thẩm phán ra lệnh:
- Đưa người này rạ..
Rồi quay về phía ông Lục sự đang há hốc miệng, sợ sệt, hết nhìn ông Thẩm
phán lại nhìn Uyển:
- Ông làm giấy tống giam người đàn bà này về tội nhục mạ Thẩm phán và
đánh bạc “bịp”...
- Cám ơn ông!
Nói được hai tiếng “cám ơn”, Uyển thấy lòng nhẹ nhàng. Nàng thản nhiên
theo người tùy phái đi ra, trong khi ông Thẩm phán để mình rơi xuống cái
ghế bành, mắt trừng trừng nhìn Uyển, đột nhiên nghĩ tới đứa con gái cùng
lứa tuổi với Uyển và có nhẽ là bạn học với Uyển.
Thế là, đáng nhẽ chỉ một mình Tuấn bị tống giam vì tội “gá bạc”, thì lại
thêm cả Uyển cùng chung số phận với Tuấn vì tội “xúc phạm Thẩm phán”;
và khi Tuấn và Uyển ngồi lên cái xe “bịt bùng” để được đưa về khám Chí
Hòa, Tuấn hỏi Uyển tại sao lại chọc giận ông Thẩm phán già làm chi, thì
Uyển cười bí mật, nói với Tuấn:
- Tôi chủ mưu mà lại để anh gánh chịu một mình thì vô lý!... Nhất là tôi sợ
không đủ can đảm trở về nhà, sống trở lại cái không khí lương thiện của xã
hội lương thiện mà mình vẫn sống...
Tôi thấy mình không thuộc cái xã hội đó nữa...
Tôi chưa hiểu vào khám thì mình sẽ khổ ra sao, nhưng chắc chắn là đỡ rằn
vặt hơn là trở về...
Tuấn thừ người nhìn Uyển...
Tuấn là đứa liều lĩnh mà chàng cũng bắt đầu sợ sự liều lĩnh của Uyển.
...
Chiếc xe chạy nhanh, nhảy chồm chồm khiến giọng nói của Uyển cũng đứt
quãng, ăn khớp với tiếng sóc của xe, và Tuấn thấy mỗi lần Uyển nói như
một tiếng nấc, nghẹn ngào dội vào Tâm hồn Tuấn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.