YÊU - Trang 75

Trang cười hóm hỉnh, trả lời:
- Em nhận! Với một điều kiện…
- Điều kiện thế nào?
- Với điều kiện anh đừng yêu ai, và nhất là đừng yêu cô Diễm, đừng lấy cô
Diễm.
Đạt ngẩn người, rồi phì cười:
- Sao vậy? Tôi nhận Trang làm “em nuôi” thì sao tôi không có quyền yêu
ai?
Trang cũng cười:
- Đàn bà là thế đấy anh ạ! Dù em không yêu anh, dù em là “em gái nuôi”
của anh, em cũng vẫn không muốn anh yêu ai. Vì anh yêu ai, tức là em mất
anh!
Thấy Đạt không trả lời, Trang hỏi luôn:
- Anh chịu chứ?
- Chịu cái gì?
- Chịu là sẽ không yêu ai, nhấtlà không yêu cô Diễm!
Đạt không biết nói sao, chỉ đành mỉm cười, lắc đầu! Nhìn gương mặ bối rối
của Đạt, Trang hiểu là Đạt thực tình yêu Diễm, khiến nàng lại càng muốn
trêu Đạt:
- Anh muốn nhận em làm em nuôi thì dĩ nhiên em có bổn phận săn sóc, bảo
vệ hạnh phúc của anh. Và để bảo vệ anh, việc đầu tiên của em là phải ngăn
cản để anh khỏi yêu ai, khỏi bị ai cám dỗ!
- Em tốt quá!
- Chứ lại không à!
Rồi Trang nói tiếp như dọa nạt:
- Em nói thực để anh biết, nếu anh không nghe lời em thì em sẽ dọn phăng
lại đây, em ở với anh, cho anh coi! Mà em nói là em làm, không phải
chuyện đùa đâu!
- Anh biết thế lắm!
Đạt nói bằng giọng vừa nhẫn nại, vừa lo lắng, khiến Trang cất tiếng cười
lanh lãnh, ôm lấy đầu Đạt, trong một cử chỉ thân mật hơi lả lơi:
- Vậy là anh biết điều lắm… Thôi em đi đây! Mai mốt, em sẽ trở lại. Em sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.