YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 119

Chương 13

Bây giờ là chiều thứ Hai, một ngày hè êm dịu, và cuộc sống của

tất thảy mọi người đều phơi bày ra ở Primrose Hill.

Thật ra không phải của tất cả. Nhưng cũng đủ để ta tiêu khiển

trong vài giờ. Sau buổi sáng trả lời phỏng vấn của báo chí, Tony
tận hưởng khoảng thời gian cổ họng mình được nghỉ ngơi. Từ chỗ
ông ngôi trên chiếc ghế băng quay hướng Nam này, có lẽ khung
cảnh đẹp nhất London đang trải ra trước mắt. Mặt trời chiếu sáng
rực rỡ từ bầu trời không một bóng mây. Một nhóm người dắt chó
trên phố, bố mẹ cùng con nhỏ chơi đùa trên bãi cỏ. Một nhóm
người lớn đang tập Thái cực quyền. Mấy người tắm nắng, chỉ che
vừa đủ, đang nằm duỗi trên mặt đất, cố gắng hấp thụ được trong
khả năng của con người càng nhiều ánh nắng càng tốt. Mấy đứa trẻ
con vừa ăn kem vừa nghiên cứu mấy bông cúc dại, đám thiếu niên
đá bóng và một cụ ông đang cố gắng dạy đứa cháu trai thả diều.
Những đứa cháu. Tony, người giờ đây chẳng còn được hưởng cái
diễm phúc đó, bỗng cảm thấy một nỗi buồn thấu tim. Ông quan sát
người đàn ông đang cố mãi mà không đưa được cánh diều lên bầu
trời lặng gió.

Đừng nghĩ về chuyện đó nữa.
Một người trượt patanh sượt qua, tay dắt theo chú chó giống

Labrador với dây buộc cổ có thể kéo dài. Trên chiếc ghế băng xa
xa ở chân đồi, một ông già đang cho chim ăn với cái túi đầy hạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.