YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 144

“Không có gì, khách quan tâm đến tranh của em thôi.”
Chuyện gì xảy ra vậy?
“Tên tôi là Tony.” Ông bắt tay Martha, và với qua người cô, ông

đưa tay cho người phụ nữ, nói một cách lịch sự, “Chào chị Tôi là
Tony Weston.”

Buộc phải bắt tay ông, người phụ nữ tóc bạc gật đầu cộc lốc đáp

lại. Chị ta có bàn tay xương xẩu và thói quen chớp mắt chầm chậm
như một con cú.

“Tôi vào nhà được chứ? Tôi cho taxi đi mất rồi.”
Martha nuốt nước bọt sợ hãi nói, “Vâng, chỉ năm phút thôi.” Cô

không hào hứng với những gì sắp xảy ra nhưng vẫn tránh sang một
bên. Tony đi theo người phụ nữ già hơn vào phòng khách.

“Tôi sẽ mang tranh xuống.” Martha vội vã lên gác và nói,

“Eunice, chị pha cho ông Weston một cốc trà nhé?”

Eunice nhướng một bên lông mày. “Chỗ này thành quán cà phê

từ bao giờ thế?”

“Không cần đâu, đừng bận tâm.” Chị ta là người khó chiều đây.

Tony lại nở nụ cười song không được đáp lại. “Tôi rất hâm mộ
mấy tác phẩm của cô Daines. Chị là bạn của cô ấy à?” Vì nếu đúng
thế, thì ông sẽ phải đánh giá lại cách chọn bạn của Martha.

“Chị dâu.”
“À.” Có phải thế nghĩa là Eunice là chị chồng cũ của Martha?

Hay chị ta cưới anh trai của Martha? Ông có thể hỏi câu đó không?
Đương nhiên là không rồi.

Chưa đầy ba mươi giây Martha trở lại với một đống tranh trên

tay. Một điều chắc chắn là trông cô như ngôi trên đống lửa. Mỗi
phút ông ở dưới mái nhà này là một phút quá dài. Ngay khi mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.