YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 175

“Lẫn lộn. Đôi lúc buồn rầu. Nhưng anh ấy vẫn nhận ra em. Anh

ấy biết em là ai. Anh ấy gọi em là người vợ xinh đẹp của anh ấy.”
Nét mặt Martha thay đổi. “Và đổi lại, em phản bội anh ấy.”

“Khi anh nhìn thấy em ngày hôm ấy ở trên đồi, trông em như thể

chẳng phải lo lắng chuyện gì,” Tony nói. “Em có vẻ hạnh phúc. Đó
là điều làm anh bị thu hút.”

“Lúc đó em vui.” Cô gục đầu đồng ý. “Lúc đầu, sau khi Henry đi

khỏi em đã thấy nhẹ nhõm. Nhưng mỗi khi thấy nhẹ nhõm, em lại
đồng thời áy náy. Cuộc sống của em dễ dàng hơn anh ấy. Em xấu
hổ vì bản thân mình, em không nên cảm thấy hạnh phúc. Nhưng
thời gian qua đi, cảm giác tội lỗi phai dần. Trong vài tháng qua, em
để mình thư giãn, cảm thấy cuộc đời mình cũng ổn. Và, em không
biết nữa, đôi khi tất cả đến cùng lúc. Một ngày mùa hè đẹp trời em
ra khỏi nhà, ánh mặt trời chiếu lên mặt. Bức vẽ làm em khá ưng ý.
Chú bé con đó chạy đến với quả bóng trên tay, trông nó thật dễ
thương và em chợt thấy thật bình yên. Đó là trải nghiệm tuyệt vời
nhất, giống như vừa trút được một gánh nặng trên vai.” Martha
nhìn trân trối vào bức tường. “Và rồi anh đến, anh cũng dễ thương.
Giống như anh là một phần của tất cả những điều đó.”

Đó là lý do vì sao cô muốn tặng ông bức tranh. Không phải

chuyện tiền bạc, việc ông thích những tác phẩm của cô mới là quan
trọng.

“Ngày hôm sau là tiếp diễn của việc đó,” Tony nói.
Cô gật đầu. “Em vẫn không thể tin em đã làm thế. Anh quá…

hoàn hảo. Giống như em được thoát khỏi chính mình vậy. Trong
vài giờ đồng hồ em trở thành một người khác. Em cảm thấy bình
thường. Không phải, em cảm thấy tuyệt vời.” Những giọt nước mắt
nóng hổi lại dâng đầy trong mắt cô. “Giống như một giấc mơ tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.