YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 22

Ý tớ là khi căn phòng hoàn thiện ấy. Chỗ giấy đó là cho phòng
khách à?”

Ellie gật đầu. Có vết mốc đen đang lan ra trên tường phòng

khách. Cạo mốc và sơn đè lên cũng không tác dụng nên che toàn
bộ bằng giấy dán tường có vẻ là một bước kế tiếp hợp lý.

“Nghe này, nếu ngày mai cậu cần giúp vụ đó, tớ và Dan có thể

ghé qua giúp cậu. Ý tớ là, tớ chưa dán tường bao giờ, nhưng sẽ
không quá khó, đâu nhỉ.” Ẹc, với Paula thì đánh son sao cho không
lem còn khó nữa là.

“Không sao, tớ tự làm được mà.” Ellie khoác túi lên vai rồi ôm

Paula một cái để tỏ lòng biết ơn lời đề nghị giúp đỡ. “Dù sao thì
ngày mai tớ cũng không làm gì cả. Tony được nghỉ vài ngày và
ông ấy sẽ đưa tớ đi ăn trưa.”

“Thế à? Thế thì tuyệt.” Thở phào vì né được vụ giúp đỡ, Paula

nhiệt tình nói, “Cậu thật may mắn!” rồi cô nhăn mặt đập tay lên
miệng. “Chúa ơi, xin lỗi cậu.

Tớ thật ngu ngốc!”
Chuyện này xảy ra không biết bao nhiêu lần rồi. Có khi hàng

trăm lần rồi cũng nên. Dù Ellie đã liên tục bảo cô không cần lo
lắng và đừng xin lỗi nữa, Paula vẫn cứ làm vậy. Ở chỗ làm ai cũng
vậy; giống như một kiểu phản xạ có điều kiện không thể kiểm soát.

“Dù sao thì tớ cũng may mắn mà. Hai ba con sẽ gặp nhau ở quán

Ivy.”

“Chà!”
“Hẹn ở quán Ivy nhưng ăn ở McDonald.”
Paula tròn mắt. “Thật á?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.