YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 393

màu hồng ngọc trai còn một bà cứ khăng khăng màu mận bóng,
nhưng...”

“Yaz ơi,” Jackie, một trong mấy cô nhân viên làm đẹp đang đứng

quầy lễ tân, nhìn ra ngoài cửa sổ và nói. “Xin lỗi vì ngắt lời, nhưng
hắn lại quay lại này. Hắn chuẩn bị đến rồi đấy.”

Máu Roo lạnh ngắt, có cái gì đó khẩn cấp trong giọng của Jackie

làm cô chết điếng. Yasmin cũng cứng cả người. Không thể là hắn
được, chắc chắn là không... nếu mà là hắn, thì phải làm thế nào?

“Hắn mang cả hoa đến nữa!” Jackie vội vã lùi khỏi cửa sổ. “Kìa,

hắn đến rồi...”

Roo nghe tiếng cửa ra vào bật mở sau lưng mình. Yasmin loạng

choạng đứng dậy. Ôi trời, ôi trời, đây đúng là ác mộng, tim Roo
đập loạn lên, đầu cô quay mòng mòng, cô thấy nôn nao...

Rồi tất cả bỗng tối đen, trong một giây kỳ lạ Roo nghĩ mình đã

chết. Ngoại trừ việc, gượm đã, không thể thế được, óc cô vẫn đang
hoạt động. Bỗng dưng cô thấy đầu và mặt mình được che lại bằng
một chiếc khăn mềm, hệt như được xông hơi mặt hết sức dễ chịu.

Nhưng đâu phải.
Điều này chứng tỏ...
Nhưng sao lại thế được?
“Niall, anh hâm quá rồi đấy.” Vẫn đang giữ đầu khăn đằng sau

đầu Roo để đảm bảo không ai nhìn thấy một sợi tóc nào của cô,
Yasmin nói, “Tôi nói với anh rồi, anh không thể cứ đường đột mà
xuất hiện ở đây được. Tôi bận.”

Tiếng tim đập trong ngực Roo dữ dội tới mức cảm giác như ngựa

sắp xổng ra. Cô đang ngả người vào chiếc ghế dựa, quần jean xắn
tới gối, bàn chân được phết một chất sền sệt sàn sạn và cả đầu bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.