YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 128

Du Huân Huân đẩy hắn ra, nàng vuốt mạnh tóc, chịu đựng không nổi,

liền hét lên “Khốn khiếp, Ngô Vũ Thần, anh là tên biến thái sao? Hay là
một kẻ chỉ dùng nử thân dưới để suy nghĩ? Bằng chứng?…Aiz…Anh đúng
là đồ chết tiệt mà!”

Ngô Vũ Thần ngỡ ngàng nhìn nàng, những từ ngữ thô tục đó vừa phát

ra từ miệng vợ hắn sao? Ngô Vũ Thần nhăn mặt “Du Huân Huân, em vừa
nói tục?”

“Phải, thì sao? Tên khốn khiếp như anh cần gì phải nói đàng hoàng!?”

“Du Huân Huân….”

“Anh câm miệng đi, biến khỏi phòng tôi ngay, mau!” – Nàng chỉ tay

ra ngoài, tức giận nói.

“Huân nhi… sao con có thể nói chuyện với Vũ Thần như thế?” – Du

tổng đứng ở ngoài nhíu mày cất tiếng.

“Anh mau cút đi!” – Mặc kệ những người xung quanh nàng vẫn lớn

tiếng chửi hắn. Hai bàn tay đẩy hắn ra ngoài.

“Huân nhi!” – Du phu nhân cũng lên tiếng nạt nàng, nhưng với một

người đang giận đến nỗi muốn bốc hỏa thì dù ai nói gì cũng không nghe.

“Huân Huân, nghe tôi….”

“Chết tiệt, anh không lỗ tai sao? Tại sao các người lại bên vực cái tên

khốn nảy chứ? Anh ta bắt nạt con như vậy mà ba mẹ còn có thể để yên sao?
Được rồi, nếu anh không đi, vậy thì tôi đi!” – Du Huân Huân cắt ngang lời
hắn, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ thê thảm như vậy, bị gạt suốt một
tháng, phải chăm sóc hắn như một người ở! Vậy mà cha mẹ nàng lại bên
vực hắn, Du Huân Huân ấm ức đến nỗi sắp phát khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.