YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 222

Hắn thở phào nhẹ nhõm , còn tưởng nàng xảy ra chuyện gì , Ngô Vũ

Thần xoa đầu nàng , cưng chiều cất tiếng “Anh đi mua đồ ăn sáng cho em ,
còn mọi người thì về Bắc Kinh rồi.”

“Bắc Kinh ?!”

“Ừ , họ về trứoc vì có chuyện.” Khóe miệng Ngô Vũ Thần giương lên

, đưa tay lau khô khóe mắt nàng , bế bổng cơ thể nhỏ nhắn lên. Du Huân
Huân hốt hoảng hét lên”Anh làm gì vậy ?”

“Đưa em về phòng !”

“Em tự đi được.” – Nàng vùng vẫy , hắn mỉm cười “Ngoan một chút ,

em vẫn chưa khỏe , để anh bế đi.”

Du Huân Huân nghe lời im lặng để hắn bế đi , trong lòng chợt có chút

vui. Ngô Vũ Thần yêu thương nhìn nàng “Sẽ không ai bỏ rơi em , vì vậy
đừng sợ.

Khóe miệng nàng giưong lên ,hai bên gò má ừng hồng , ôm lấy cổ hắn

“Vâng !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.