YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 242

Du Ái My cố kìm nước mắt , ôm lấy nàng , giọng nói cũng đang phát

run “Chị xin lỗi….chị không nên cho em xem bức hình đó…Tiểu Huân ,
em đừng khóc nữa… có được không ?”

Mặc kệ những lời nói của cô và Ngô phu nhân nàng vẫn khóc như

mưa , chính bản thân nàng cũng không biết tại sao mình lại khóc như thế.
Ngô phu nhân hết cách , đành phải gọi điện cho Ngô Vũ Thần…

Vừa nghe tin , hắn đã chạy như bay đến đây , quăng chiếc xe bên

ngoài cửa , ngay cả khóa cũng không rút chạy vào nhà , lúc hắn về nàng đã
nín , nhìn cơ thể nhỏ nhắn nằm trên ngủ trên sofa , khuôn mặt trắng nộn
vẫn còn vương vài giọt nước mắt , hắn đau lòng ngồi xuống , đưa tay lau đi
, thanh âm trầm thấp khẽ vang “Tại sao vậy ?”

Du Ái My hít một hơi thật mạnh , ngăn dòng nước mắt đang chảy dài

“Tiểu Huân hỏi ba mẹ là người như thế nào em mới lấy tấm hình đưa cho
con bé xem , rồi đột nhiên Tiểu Huân òa khóc…em xin lỗi…”

Ngô Vũ Thần trầm mặc , thì ra trong tiềm thức của nàng , những kí ức

kia vẫn còn chỉ là do nàng không nhớ…. Hắn thở dài “Không phải lỗi của
em…là do trong tiềm thức , những kí ức cũ vẫn tồn tại….”

*Kéttttttttt…… Ở ngoài sân bất chợt vang lên tiếng thắng xe , Ngô

Thiên Bảo gấp gáp bước xuống đi vào nhà , vừa nãy anh cũng có nghe Ngô
Vũ Thần nói , nhưng hắn bỏ đi trước , tốc độ lái lại rất nhanh….Nhìn cảnh
tượng trước mắt , anh bước đến ôm lấy vợ mình đang ngồi khóc “Bà xã…
em sao vậy ?”

“Tiểu Huân…hic….em….em….” – Du Ái My không thể trả lời câu

hỏi của anh , chỉ gục đầu vào lồng ngực ấm áp của anh.

“Được rồi…đừng khóc nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.