YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 314

“Con muốn chờ Vũ Thần tỉnh dậy , con có rất nhiều điều muốn hỏi

anh ấy…”

Bà cũng hết cách , quay lưng bỏ ra ngoài , Ngô gia ngồi ở ngoài nhìn

bà bước ra , đưa mắt nhìn . Ngô phu nhân chỉ lắc đầu , mọi người đều hiểu
rõ , cái lắc đầu đó có nghĩ là gì….

****

Ngô Vũ Thần nhíu mày mở mắt , bây giờ đã là đêm khuya , hắn mệt

mỏi thở dài , chợt phát hiện ra bóng dáng nhỏ bé đang ngồi ngủ , hắn đưa
tay vuốt tóc nàng , nếu không nhờ Trần Đình , có lẽ nàng đã không ngồi
đây….Ngô Vũ Thần đưa tay , nâng người nàng dậy , bế lên giường , cũng
may viên đạn chỉ sượt qua vai , nên hắn có thể cử động được , vòng tay ôm
chặt lấy cơ thể nhỏ bé , khẽ cất tiếng “Bà xã….cũng may là em không
sao…”

Khi Du Huân Huân thức dậy đã là sáng hôm sau , nàng dụi mắt ngồi

dậy , phát hiện ra mình đang nằm trên giường , căn phòng lại trống
không….Du Huân Huân vội chạy vào toilet rưa mặt rồi đi ra…Ngô Vũ
Thần…hắn đã đi đâu rồi ?

Vừa định đưa tay mở cửa thì cánh cưa màu trắng tự động mở ra , cặp

mắt to tròn ngẩn người nhìn. Ngô Vũ Thần thấy mình đang bị nhìn chằm
chằm , hắn đưa tay nhéo nhẹ bên má trắng nộn , cất tiếng “Mặt anh dính gì
sao ?”

“Vũ Thần , anh đi đâu vậy ?”

“Anh đi gặp bác sĩ có chút chuyện…em có đói không , để anh….”

“Vũ Thần…hic….” – Chưa nói hết câu , nàng đã ôm chầm lấy hắn ,

nhẹ nấc lên từng tiếng , Ngô Vũ Thần vuốt tóc nàng , khẽ hỏi “Sao vậy ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.