YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 72

nhỏ xuống bộ ngực đẫy đà , trắng nộn của nàng. Du Huân Huân đưa tay
vuốt nhẹ đôi mày rậm của hắn , thều thào nói “Vũ Thần….mồ hôi….”

Ngô Vũ Thần nhéch miệng cười , mang theo vẻ mê hoặc , “Giúp anh

lau đi.”

Du Huân Huân vâng lời si mê ôm lấy gáy hắn , đưa lưỡi liếm lớp mồ

hôi lấm tấm đó. Chiếc lưỡi ẩm ướt mềm mại khẽ lướt qua trán , mang theo
dòng điện ngứa ngáy tê dại , bên dưới Ngô Vũ Thần không ngừng đụng
chạm. Cả hai cơ thể như muốn hỏa nhập vào nhau. Du Huân Huân mệt mỏi
không còn sức gục đầu vào bờ vai rộng của hắn , rõ ràng hắn nói là sẽ
nhanh thôi , nhưng tại sao bây giờ vẫn chưa xong , khiến toàn thân nàng
như bủn rủn. Ngô Vũ Thần hôn sâu lên cánh môi nàng , Du Huân Huân mơ
màng khẽ mở miệng môi lưỡi quấn quýt cùng hắn. Nàng thở hổn hển , xúc
động nhìn ngũ quan anh tuấn của hắn.

Bàn tay khô ráo , xoa nắn cặp mông mịn màng của nàng , dùng sức

nâng người nàng lên , ôm sát vào lòng . Tiếp tục di chuyển. Du Huân Huân
thở hổn hển bên tai hắn “Đã….xong chưa !? Anh…gạt em….”

Ngô Vũ Thần nhướng mày , dừng động tác đang làm lại , lẳng lặng

nhìn nàng “Gạt em ? Anh gạt em chuyện gì?”.

Du Huân Huân hừ mạnh , uất ức mắng hắn “Anh nói sẽ nhanh , tại sao

bây giờ chưa xong ?”

Ngô Vũ Thần đặt nàng xuống giừơng , hôn lên đôi môi đỏ tươi , bên

dưới tiếp tục di chuyển : “Không cần phải gấp.” Chiếc lưỡi tà ác xâm nhập
vào miệng nàng , dây dưa với cái lưỡi thơm tho ngây ngô mềm mại , nuốt
hết hoảng sợ , tiếng thở dốc cùng mật ngọt của nàng .

“Vũ Thần , em…không chịu đươc…” – Du Huân Huân hổn hển cất

tiếng. Khuôn mặt bỗng chốc trắng bệt , hai chân cũng bủn rủn , người đàn
ông này không cần nói nàng cũng biết thể lực rất tốt nhưng với nàng thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.