YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 88

Ngô Vũ Thần nhếch miệng cười , “Tôi tự lo được.”

“Nhưng mà….”

*Vút…rầm….đoàng….

“Hắc Long , mày nghĩ một mình mày có thể hạ gục được bọn tao sao

?” – Tên đứng đầu đám người kia – Tào Phúc cất giọng mải mai.

Ngô Vũ Thần nghiêng đầu , vẻ mặt vô cùng nghạo nghễ “Tất nhiên là

có thể.”

“Bỏ con nhỏ đó ra , tao vớimày đấu một trận.”

“Mày nghĩ tao điên sao ? Nghe lời mày…hừ….đừng mơ tưởng.”

“Hắc Long….Tao chỉ muốn giúp mày vứt bỏ ‘gánh nặng’ thôi.” – Tào

Phúc cười mỉa mai , vừa nói hai chữ ‘gánh nặng’ vừa dùng cặp mắt chế
giễu nhìn nàng.

Du Huân Huân mím môi , quả thật đối với hắn lúc này nàng chẳng

khác gì một gánh nặng trên vai phải bảo vệ… “Vũ Thần , buông tôi ra đi ,
tôi tự bảo vệ được mình.”

“Đối với tôi em không phải gánh nặng mà là vợ.” – Ngô Vũ Thần dịu

dàng trả lời. Nhưng dù hắn có nói thế nào , trong tâm nàng vẫn thấy rất
buồn tủi , liền đẩy mạnh cánh tay hắn , chạy ra ngoài.

“Huân Huân !”

“Tôi tự lo được.” – Nàng hét lên , rồi chạy tìm chỗ trốn , vì nàng

không thể thoát ra khỏi hầm giữ xe được , đàn em của Tào Phúc đã mai
phục khắp nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.