YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 189

“Đúng vậy đấy. Việc này đúng là một việc khó tin. Tôi trước đây đã vô

cùng căm ghét những người giàu có, thậm chí tôi còn nghĩ tôi phải giết chết
hết tất cả bọn họ... Tại trước đây tôi cứ nghĩ rằng những người giàu có lúc
nào cũng được sống trong nhung lụa, trong sung sướng hạnh phúc cũng như
họ luôn có tất cả mọi thứ trên thế gian này nên dù họ có bị giết chết đi thì
cũng chẳng có gì phải hối hận. Tôi đã nghĩ thế đấy. Vậy mà với một cô gái
trẻ trung xinh đẹp lại có mọi thứ như cô... thế mà lại có nỗi đau ấy...”

Yoon Soo liếc mắt sang nhìn thái độ của tôi. Bị cưỡng hiếp - hình như

anh ta không dám nói thẳng ra cái từ ấy nên mới nói nhát ngừng như
thế. “Tôi không tin cô đã định tự sát mấy lần đâu”.

Câu nói của anh ta nghe rất thật, cứ như là nó được xuất phát từ tận đáy

lòng vậy. Vì tôi thấy lúc ấy anh ta nhìn tôi bằng một ánh mắt chứa đầy lòng
thương cảm. Đây là lần đầu tiên có một người con trai nhìn tôi với ánh mắt
ấy. Rồi một lúc sau anh ta ngẩng hẳn mặt lên và nói:

“Sau khi gặp cô tôi mới biết được rằng... trên thế gian này... cũng có một

cô gái như cô... cũng có một người có những đau khổ đến mức muốn chết
đi giống tôi. Vậy hóa ra người giàu cũng có những đau khổ, hóa ra dù người
ta có được học nhiều thì cũng không có nghĩa là biết hết mọi thứ. Đây là lần
đầu tiên tôi biết được rằng việc cưỡng hiếp một người con gái nó còn tàn
nhẫn và tồi tệ hơn cả việc giết người. Hôm trước, lúc đi gặp cô về tôi cứ
ngồi một mình lẩm bẩm nói câu xin lỗi, xin lỗi thay cho cái kẻ ấy. Tôi đã
lẩm bẩm như vậy suốt... rồi tôi nghĩ lại cái ngày đấy... cái ngày mà cô bé
mới có mười bảy tuổi ấy...”

Anh ta ngừng nói và giơ đôi tay đang bị còng lên che mặt. Đôi tay anh ta

lúc ấy đang chụm lại như kiểu người ta đang ngồi cầu nguyện.

“Thực sự là... tôi thực sự xin lỗi... dù tôi biết rằng câu xin lỗi nó không

phải là tất cả, cũng như nó chẳng thể thay đổi được gì lúc này... nhưng... tôi
xin lỗi... xin lỗi. Dù có phải chết mới trả được hết tội lỗi ấy, tôi cũng sẽ
chấp nhận chết đến mười lần... Ngày xưa, khi cảnh sát họ nêu tội của tôi ra,
tôi chẳng có một chút mảy may hối lỗi, cũng như chẳng thấy mình có tội lỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.