YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 233

này em sẽ phải nhận một kết cục giống như anh đấy, nhớ đừng làm giống
anh. Thế nhưng... thằng bé đó tuần trước lại bị bắt vào đây. Lần này hình
như là nó bị bắt vì tội ăn trộm, con nghe bảo nó ăn trộm điện thoại di động
của ai đó. Cảnh sát đã xem lại hồ sơ tội phạm, có ghi chép tiền án của nó
nên họ bắt giam nó ngay. Lúc con hỏi chuyện, nó kể lần trước lúc được thả
ra khỏi trại giam, nó đã đứng một mình ở trước cổng trại giam hơn ba
tiếng”.

Cô Mônica chậc lưỡi.

“Biết làm sao được. Vì tuy ra tù rồi nhưng nó cũng chẳng có chỗ nào để

đi, rồi nghiễm nhiên nó sẽ gặp lại và giao du với mấy đứa chơi bời hư hỏng
hay mấy đứa tòng phạm cũ, và đến một lúc nào đó nó sẽ lại đi ăn trộm rồi
lại bị bắt giam vào đây. Chính vì thế nên con đã nhờ một ông giám đốc
đang bị tạm giam ở đây, khi nào thằng bé đó được thả xin ông ấy hãy giúp
cho nó được làm việc ở trong nhà máy của ông ấy. Ông giám đốc ấy rất quý
con nên đã hứa với con là sẽ giúp thằng bé đó...”

“Anh quen với một ông giám đốc?” Tôi hỏi. Yoon Soo cười tươi và trả

lời:

“Đến cả tổng thống, bộ trưởng hay cả những nhà tài phiệt cũng từng có

thời gian ở đây đấy. Thế nên ở trong này quen một ông giám đốc không khó
lắm...”

Yoon Soo cười đầy tự hào.

“Cách đây mấy hôm, lúc con đang ngồi đọc một tập thơ, ông quản giáo

lúc nào cũng thích gây sự với con đi ngang qua rồi nói mỉa mai: “Tử tù mà
cũng bày đặt thơ với thẩn!”. Khi ấy con đã nghĩ: Thằng chó kia, trong thời
gian nghỉ vận động lần sau kiểu gì mày cũng biết tay tao... Con đã nghĩ thế
đấy ạ”.

Anh ta chợt quay sang nhìn tôi và cô. Rồi không hiểu sao tự nhiên anh ta

cúi mặt xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.