YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 236

phép màu nào đó xảy ra, anh cũng chẳng thể nào đi biển chơi với chúng tôi
được. Tôi thoáng nghĩ đến việc không biết đợi đến lúc tôi đi biển chơi và
ngắm mặt trời mọc chào đón năm 1998 với bọn trẻ, cũng như sau khi tôi
chụp ảnh và in ảnh xong thì liệu anh có còn tồn tại trên thế gian này nữa
hay không?

“Nhưng tôi sẽ không để cô thiệt đâu”.

“Đây nè”. Như một đứa trẻ con, Yoon Soo vừa cười tít mắt vừa rút ra từ

dưới bàn một cái gì đó mà anh ta đã cố tình giấu đi từ nãy đến giờ. Đó là
một cây thánh giá. Chính xác đó là một cây thánh giá nhỏ có gắn hình Đức
Chúa Jesus màu xám, đã được anh kỳ công đẽo gọt từ một cành cây thô.
Trong lúc cả tôi và cô Mônica còn đang ngạc nhiên, anh lại cười và nói tiếp:

“Tôi sẽ tặng cô một món quà. Mỗi khi ăn cơm tôi đã cố tình bớt lại một ít

để làm bột dán cái này đấy”.

Tôi và cô Mônica cùng nhận lấy cây thánh giá từ tay anh ta và mân mê

ngắm nghía. Tôi nhìn thấy rõ cả những vệt ghét màu đen còn dính lại ở
những chỗ dùng bột dán. Tự dưng tôi thấy khuôn mặt Chúa Jesus được gắn
trên cây thánh giá đó sao giống với khuôn mặt của Yoon Soo đến thế.

“Con muốn chuyển cái này tới tay bà lão...”

Cả tôi và cô đều hiểu bà lão mà anh ta đang nói đến, chính là bà lão

phường Sam Yang.

“Lần trước con đã gửi thư cho bà ấy... Hình như là bà ấy đang bị đau.

Con nghe bảo bà ấy đi đường bị trượt chân nên đang bị đau ở hông. Con
cũng đang làm thêm một cây thánh giá nữa, con sẽ gửi tặng cái ấy cho Sơ
sau. Còn... cô Yoo Jeong, à không... chị Yoo Jeong, cái này tặng chị...”

Yoon Soo rút từ trong túi ra một cái vòng cổ. Đó là một cái vòng làm

bằng những miếng nhựa cứng màu xanh và được buộc nối lại với nhau bằng
những sợi dây cao su màu đỏ. Tôi đưa tay ra nhận. Anh đặt chiếc vòng vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.