YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 264

Tôi và cô mấy hôm nay đều không ăn đủ bữa, cũng như khôngngủ đủ

giấc, nên bây giờ cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tôi đỡ cô đi về phía khu nhà
nghỉ. Lúc này trời đã nhá nhem tối. “Nếu sáng sớm mai cháu định đi chơi
cùng bọn trẻ thì bây giờ cháu phải đi ngủ sớm đi” - Cô nói. Tôi hỏi cô:
“Không biết ngày mai trời có nắng không cô nhỉ?”. “Nắng chứ!” Cô trả lời.
“Chắc bọn trẻ sẽ thích lắm đây cô nhỉ?”. Tôi lại nói. Cô trả lời: “Ừ, bọn trẻ
chắc sẽ thích lắm.” Vừa đi đến cửa ra vào của khu nhà nghỉ bất giác tôi
quay đầu lại nhìn về phía sau. Bài hát Quốc ca - bài hát mà Yoon Soo và
Eun Soo đã từng hát - cũng được bắt đầu bằng câu hát về bờ biển Khi nước
biển phía đông khô cạn và núi Baek Tu bị bào mòn
... Hình như tôi nghe
thấy có tiếng sóng biển và đằng sau tiếng sóng ấy là tiếng hát của hai anh
em Yoon Soo - hai đứa bé đáng thương tội nghiệp đang run lên vì lạnh ngồi
ở cạnh thùng rác nơi góc đường. “Anh à, đất nước mình đẹp anh nhỉ? Khi
em hát bài Quốc ca không hiểu sao em lại có cảm giác như anh em mình
vừa trở thành những người anh hùng!”. Hình như giọng nói thỏ thẻ của Eun
Soo đang văng vẳng vào tai tôi cùng với tiếng sóng biển rì rào... Và đằng
sau bãi cát trắng chỗ bọn trẻ đang vui vẻ đùa nghịch ngoài kia, những cơn
sóng xanh rì cũng đang vỗ vào bờ, từng đợt... từng đợt...

Tôi luôn muốn nói điều ấy.

Điều mà đến giờ tôi vẫn hằng tin và luôn cho là đúng.

Là bất cứ khi nào chúng ta cũng phải suy nghĩ rằng mình sẽ vượt qua được

mọi khó khăn.

Nói cách khác, vượt qua khó khăn - đó là nhiệm vụ của chúng ta ở trong

cuộc sống này.

Rainer Maria Rilke - Thư gửi thi sĩ trẻ tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.