YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 276

nhưng ngay khoảnh khắc tôi quyết định từ bỏ tất cả, tôi lại nghĩ và nhớ đến
những ánh mắt vô cùng thánh thiện và sâu thẳm của những người tử tù đã
cùng tôi ngồi ăn bánh và nói chuyện trong suốt mấy tháng vừa qua.

Tôi đã gặp họ. Và đáng lẽ ra, lúc gặp họ tôi phải cảm thấy sợ hãi hoặc chí

ít là phải có chút ác cảm gì đó, nhưng không, tôi đã không hề có những cảm
giác ấy. Ngược lại, tôi lại tự hỏi: Tại sao họ lại có một khuôn mặt rạng rỡ và
thánh thiện đến thế. Khuôn mặt họ trông đẹp như khuôn mặt của những nhà
tu đạo, dù đôi lúc tôi thấy trong ánh mắt ấy có thoáng một chút u tối, một
chút bất an, một chút muộn phiền về số phận và về tương lai nhưng so với
những khuôn mặt tôi đã từng gặp ở ngoài đời, tôi thấy khuôn mặt của họ
còn đẹp đẽ hơn, rạng rỡ hơn gấp nhiều lần. Họ làm tôi phải tự hỏi lại bản
thân mình, rằng có thực sự là tôi thiện hơn - à không - tôi ít tội hơn họ hay
không?

Và rất lạ, cứ hôm nào tôi đi gặp những người tử tù đó về, đêm hôm đó tôi

lại ngủ rất ngon. Trước đây, khi gặp những người bình thường, tôi luôn cảm
thấy lạnh lùng, thậm chí thấy vô cảm và buốt giá còn hơn cả những cơn gió
mùa đông, vậy mà khi đi gặp những người tử tù đó tôi lại thấy lòng mình
bình thản và ấm áp vô cùng.

Tôi tự hỏi, tại sao việc gặp gỡ vài ba người tử tù - những người đã từng

làm những việc độc ác xấu xa mà không ai có thể tha thứ ấy, lại làm cho tôi
cảm thấy bình thản và ấm áp đến vậy? Rồi từng câu từng lời họ nói cứ như
đã được in ở trong sách Kinh Thánh, làm cho tôi cảm giác họ đang tiến đến
rất gần với chân lý của cuộc sống này vậy. Thật là một chuyện khó tin!
Nhưng đó phải chăng là hơi ấm của những con người đã hoàn toàn biết hối
cải, hay đó là biểu trưng của sự chiến thắng trong việc giáo hóa nhân cách
con người, hay đó là sự ban ơn cứu rỗi của Chúa? Nếu tất cả những điều
trên đều không đúng, chỉ còn duy nhất một khả năng, đó chính là sự minh
chứng cho bản chất tồn tại của con người - yêu và được yêu!

Và có một hôm tự dưng tôi đã buột miệng nói ra những câu như thế này:

“Mình thấy lạ lắm! Vì sau khi đi đến đó về, mình cứ tự hỏi: Nơi đó có phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.