YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 274

đành cứ nói ra những điều tôi nghĩ trong lúc đi lên đứng cạnh Đức Cha.
“Nếu nhìn theo con mắt của Chúa, biết đâu tôi lại là một kẻ có tội, chỉ có
khác là các vị phải ở trong này còn tôi thì được ở bên ngoài kia mà thôi...”.
Nói xong tôi nghe thấy có những tiếng thút thít khóc và những âm thanh đó
cứ to dần lên. Và hình như đi kèm với những âm thanh đó là những lời cầu
nguyện. Tôi hơi thoáng bất ngờ. Tôi nhanh chóng nói thêm vài câu nữa rồi
đi về phía chỗ ngồi. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh một lượt. Tôi thấy hầu
như toàn những người hơn hoặc kém tôi khoảng gần chục tuổi. Tất cả
những phạm nhân nữ ngồi quanh đó, khi ở trong gia đình, họ có thể là mẹ,
là con, là chị hoặc là em gái, nhưng... họ bỏ lại con cái họ rồi ở đây như thế
thì chúng sẽ ra sao nhỉ, cả bố mẹ của họ nữa? - Tôi lan man nghĩ. À, mà
không hiểu tại sao họ lại phải ở đây, không biết họ đã gây ra những tội lỗi
gì, đáng ra họ đừng làm như vậy mới phải chứ! Rồi như có ai đó hỏi vọng
lại vào tai tôi: “Còn cô thì sao, tại sao cô lại không giống họ?” - chính là cái
câu hỏi ấy. “Tôi...” - Tôi đang định trả lời thì thấy mọi người xung quanh
vừa cầu nguyện vừa thút thít khóc làm tôi bất giác cũng khóc theo họ. Khi
buổi lễ cầu nguyện kết thúc, tôi đứng dậy định đi ra ngoài thì có một người
phụ nữ tiến lại gần phía tôi và đột nhiên cầm lấy bàn tay của tôi. “Tôi...
chính tôi là người lúc nãy đã nói không thích tác giả Gong Ji Young đây, tôi
xin lỗi, thực ra trước đây tôi đã ao ước mong được gặp chị dù chỉ một
lần...”. Cả tôi lẫn người phụ nữ ấy chợt cùng nhìn vào mắt nhau, tôi vội nói:
“Dạ không sao!”. “Vậy... bây giờ gặp tôi ở đây chị thấy thế nào?” - Tôi định
hỏi thêm câu ấy nhưng lại thôi. Tôi và người phụ nữ ấy đứng nắm chặt tay
nhau một lúc lâu dù đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau. Và thật kỳ lạ.
Tôi có cảm giác như tôi và người phụ nữ ấy đã quen nhau từ lâu và hôm
nay tình cờ được gặp lại.

Sau đó gần như là hôm nào tôi cũng đến đây gặp mặt và nói chuyện với

họ - những người có liên quan tới các phạm nhân tử tù. Họ là thanh tra, là
người quản giáo, là các tù nhân, là Đức Cha, là luật sư, là các bà Sơ, là các
y bác sĩ hay đơn giản chỉ là những người giúp việc ở trong trại giam. Rồi
khi về nhà, tôi lại tìm đọc những ghi chép liên quan đến các vụ giết người,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.