YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 275

các vụ bạo hành bạo lực. Hồi đầu, mỗi khi trời bắt đầu xâm xẩm tối là tôi
lại có cảm giác lo sợ và bất an, thậm chí có hôm tôi còn không dám đọc lại
bất cứ một tài liệu ghi chép nào. Cả khi đi ngủ tôi cũng thường xuyên gặp
phải ác mộng hoặc bị giật mình tỉnh giấc giữa đêm. Tôi thấy nhiều lúc cuộc
sống này cứ giống như một con đường đèo ngoằn ngoèo chật chội, đầy
hiểm ác, cũng như mọi người trên thế gian này cứ lạnh lùng vô cảm giống
như những ác ma không có linh hồn trong cuốn truyện Harry Potter . Trước
đây, tôi đã sống và lớn lên cùng với những người bình thường xung quanh
rồi đến khi trưởng thành tôi cũng chỉ gặp gỡ, giao lưu với những con người
ấy. Nhưng hình như, so với sự tưởng tượng của tôi thì thế gian này nó lạnh
lùng và vô cảm hơn rất nhiều. Và không biết có phải là do lúc nào tôi cũng
cảm thấy xung quanh mình toàn người lạnh lùng vô cảm, hay là tại do cái
khí lạnh của mùa đông mà dạo này tay chân tôi lúc nào cũng cảm thấy đau
nhức.

Ngày nào tôi cũng cố gắng đi cầu nguyện cũng như tập chạy bộ một cách

đều đặn. Việc đi cầu nguyện giúp cho tinh thần tôi luôn thoải mái, còn việc
chạy bộ giúp cho cơ thể tôi cảm thấy khỏe hơn. Để có thể tiếp tục viết nốt
cuốn tiểu thuyết này, tôi nghĩ mình cần phải có một tinh thần cũng như một
cơ thể thật khỏe mạnh. Trước đây, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng để phục vụ
cho việc viết lách (chứ không phải là một công việc tay chân nặng nhọc nào
khác) tôi lại quan trọng sức khỏe và tinh thần của mình đến như vậy. Tôi
cẩn trọng tới mức cứ như đây là lần đầu tiên tôi tập viết tiểu thuyết vậy.
Thực ra tôi cũng phải thú nhận rằng trước đó đã mấy lần tôi có ý định từ bỏ
không viết tiếp cái chủ đề này nữa, một phần là vì nó quá vất vả, một phần
là vì đôi lúc mọi chuyện nó diễn ra không hề theo như mong muốn của tôi.
Rồi tôi lại cảm thấy công việc viết lách cũng như cái nghề nghiệp mà mình
đang theo đuổi, nó làm cho tôi trở nên cô độc. Tất nhiên, tôi nghĩ khi mình
đã lựa chọn, đã quyết định đặt bút viết thì mình sẽ phải có trách nhiệm đến
cùng với nó. Nhưng có biết bao nhiêu là chủ đề hay và dễ viết khác, tại sao
tôi lại không chọn mà tôi lại cứ nhất quyết chọn chủ đề khó nhằn này?
Nhiều lúc tôi cũng hơi cảm thấy hối hận về sự lựa chọn của mình. Thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.