YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 72

phải chết, nên họ tự dưng thấy sợ thế mà thôi. Trước kia khi họ đi giết
người khác, họ không thấy sợ nhưng giờ đến lượt chính họ sẽ phải chết thì
họ lại cảm thấy sợ hãi và bỗng muốn trở thành người tốt. Bản án tử hình thế
mà lại hay. Vì ai chả muốn tốt hơn, ngoan hơn, thánh thiện hơn khi biết
mình sắp chết. Sao cô không nói với mấy ông quản giáo ở đây, tử hình hóa
ra cũng là một cách giáo hóa con người tốt nhất?”

Ánh mắt cô nghiêm khắc nhìn tôi. Tôi định nói thêm mấy câu nữa, nhưng

khi nhìn vào mắt cô, tự dưng tôi lại có những suy nghĩ khác: Khuôn mặt
con người, ánh mắt con người tại sao lại chứa đựng được nhiều câu chuyện
đến thế. Nếu đem so sánh với một bài diễn thuyết dài dòng thì không chừng
chúng còn chứa đựng cả những lời hùng biện hoành tráng nữa. Khuôn mặt
cô, ánh mắt cô lúc đó như đang nói với tôi: “Cháu hãy nghĩ lại khoảnh khắc
lúc bố cháu chết, hay thời khắc hoảng loạn của mẹ cháu lúc bà chuẩn bị
phẫu thuật ung thư. Và trên hết, là khoảnh khắc cháu quyết định đi tìm cái
chết. Đã là con người thì ai cũng thế thôi, không phải là đứng trước cái chết
tự dưng họ thay đổi tâm tính, mà là khi đứng trước cái chết ai ai cũng nhận
ra hoặc hối hận thực sự về những lỗi lầm mà mình đã từng gây ra, để rồi có
động lực và quyết tâm trở thành một con người mới”. Mắt tôi cụp xuống,
tôi không đủ cam đảm tiếp tục nhìn vào đôi mắt đen, nhỏ nhưng căng đầy
sức mạnh của cô.

Tôi đang hoang mang sau cuộc tranh luận với cô thì thấy anh ta bước vào

theo sau ông quản giáo. Rồi trong khi cô Mônica đang tiến tới chỗ anh ta và
nắm lấy tay anh một cách mừng rỡ, tự dưng tôi cảm thấy thật đáng xấu hổ
nếu như bài Quốc ca tôi từng hát trong lễ khai mạc trận bóng chày chuyên
nghiệp lần trước, giờ lại được hát lại cho một kẻ phạm tội cưỡng dâm và
giết hại một cô gái vô tội. Tôi nhớ đêm qua tôi đã nghiến răng căm phẫn và
tưởng tượng ra cảnh biết đâu loại người vô liêm sỉ như anh ta đã mang tấm
ảnh được đăng tải trên báo hồi tôi còn là ca sĩ, để làm vật kích dục tự
sướng. Tuy nhiên có một cái gì đó vô hình nhưng lúc nào cũng chực chặn
tôi lại. Tôi nhớ lại mấy câu nói của ông quản giáo: So với những người
không có lấy một đồng nào trong tài khoản thì có khoảng năm trăm người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.