thoát khỏi cảm giác điên cuồng tra tấn người ta này nhưng lại không tự chủ
được đưa mình đến với môi anh càng gần hơn, để mặc anh đùa giỡn, làm
trò.
Làn da cô mỗi lúc một nóng, mật nước cũng liên tiếp chảy ra ồ ạt làm anh
nhấm nháp không kịp nữa, chất dịch ngọt ngào liên tục chảy dọc xuống
cằm anh, rồi lòng bàn tay cho đến từng đầu ngón tay, tất cả đều là một màu
trắng mịn.
Thật sự là quá nhạy cảm, anh biết rằng lần đầu đạt cao trào của cô đã sắp
đến.
Hoa huyệt của cô chuyển dần sang sắc đỏ tươi, hai cánh hoa khép mở càng
thêm mãnh liệt. Những tiếng động truyền đến từ sự ma sát, tay anh mở ra
dục vọng của mình, cái đầu tròn của mãnh thú thăm dò nơi cửa huyệt của
cô, lây dính thứ chất lỏng động tình đang ào ạt chảy ra không ngừng.
Hạ Thấm Đồng vặn vẹo cơ thể đầy bất an, cô cảm thấy cả người trống
rỗng, vô lực, rõ ràng đã sắp đạt tới cảnh giới của sự tuyệt vời rồi mà lại
phải dừng tay, loại cảm giác khó chịu ấy khiến cô bồn chồn, xao động.
Khi lửa dục của anh cùng với nơi ướt át mềm mại của cô va chạm vào
nhau, loại khoái cảm tê dại truyền tới khiến Hạ Thấm Đồng thoải mái giãn
mở lông mày, dùng nơi riêng tư của mình tiếp tục ma sát với anh, muốn để
khoái cảm thư thái ấy tiếp tục càng thêm mãnh liệt, càng thêm kéo dài.
“Bảo bối không chờ kịp?” Anh nhìn thấy bộ dáng gấp gáp của cô, ý cười
tràn ngập. Anh thừa nhận tâm tư mình rất xấu xa, muốn dùng dục vọng để
tra tấn cô gái ngây ngốc thứ gì cũng không hiểu này. Anh biết, nếu không
làm như thế, cô sẽ vĩnh viễn không bao giờ chịu nhìn thẳng vào anh, vĩnh
viễn đều chỉ coi anh như bạn bè.
Anh không muốn làm bạn của cô, anh muốn làm người đàn ông của Hạ
Thấm Đồng