YÊU NỮ HOÀNH HÀNH - Trang 73

qua vấn đề phát âm còn cần luyện nhiều mà thôi.

“Cháu ngoan!” Anh ôm lấy cậu cháu trai đáng yêu, nâng tay kéo cái yếm
lên, lau đi những vệt nước miếng còn vương trên khóe miệng của bé, thuận
tiện liếc nhìn đồng hồ nhóc làm cái trò gì mà giờ này còn chưa chịu quay
lại chứ? !”

“Mẹ.” Cậu nhóc mồm miệng lanh lợi nói theo anh, cười đến híp cả mắt lại.

Thẩm Luật nhéo nhéo cái má bầu bĩnh của đứa cháu, nghĩ đến bà chị kia
của mình liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bà cô này cả đời quen thói làm nữ vương, hôm nay mang con chạy tới chỗ
này, đem cậu nhóc ném cho anh rồi nói mình có công việc cần xử lí, đồng
thời đưa kèm cả đống túi lớn túi nhỏ, thượng vàng hạ cám* linh tinh gì đó
cho anh. Không có cách nào khác, nhà có đứa nhỏ, đi đâu cũng như chuyển
nhà vậy

(*thượng vàng hạ cám bà lằng đủ thứ linh tinh)

“Sao chị không để anh rể trông?” Cả Thẩm gia và Trình gia đều biết, khi
cục cưng được sinh ra, trừ bỏ những lúc cần bú sữa mẹ, còn đâu đều do một
tay Trình Dịch Dương chăm nom, Thẩm Kiều nhiều lắm cũng chỉ mang cái
danh là mẹ mà thôi, trên thực tế thoải mái muốn chết đi được.

“Hôm nay anh ấy bề bộn nhiều việc.” Sự thật thì, cô thấy gần đây ông xã
làm việc mệt mỏi, bận rộn quá, hình như lại có vụ án lớn nào đấy cần xét
xử nên mới xung phong nhận việc chăm sóc cục cưng ngày hôm nay.

được, vị chủ nhà nơi cô đang thiết kế nội thất lại thay đổi thời gian, nói
muốn xem nhà vào ngày hôm nay. Hơn nữa còn vừa khéo đúng dịp hai ông
bà già nhà họ Trình và nhà họ Thẩm kết bạn đi du lịch với nhau, không còn
ai có thể nhờ cậy, cô đành phải đem con giao cho cậu em trai nhàn rỗi suốt
ngày này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.