YÊU THƯƠNG - Trang 105

Nếu như không phải là yêu một người thì trước kia làm sao cô ấy sẽ

nhịn xuống việc hắn coi thường đây? Yêu sâu đậm quá thống khổ, hôm nay
không còn thương nữa thì có gì để sợ hãi?

Trong lúc hai người đang giằng co, cửa chính kêu răng rắc một tiếng

mở ra. Mạnh Hạ nhìn thấy hai gương mặt, vẻ thê lương trên mặt còn chưa
kịp giấu kỹ. Cô nỗ lực muốn làm một vẻ mặt bình thường nhưng phát hiện
ra cái gì cũng làm không được.

Tiêu Giáp nhìn chằm chằm vào cô hỏi: "Nhạc Nhạc đâu?"

Tiêu Ất gấp rút lôi kéo tay của hắn, Tiêu Giáp không thèm quan tâm

ngó ngàng, ánh mắt có chút hung ác: "Nhạc Nhạc đâu?"

Mạnh Hạ thay dép, hơi cúi đầu xuống: "Ở chỗ của Từ Dịch Phong."

Cô nhàn nhạt nói ra.

"Tiểu Hạ, cùng anh đi đón con trở về." Tiêu Giáp rất kiên trì, mọi

người đều biết đứa nhỏ Nhạc Nhạc này đối với bọn họ quan trọng đến mức
nào.

Mạnh Hạ yên lặng chớp mắt một cái, ngẩng đầu lên, trong mắt vô

cùng trầm tĩnh: "Không được, chờ cho hắn điều tra rõ ràng, tự nhiên sẽ đưa
Nhạc Nhạc trở về." Nói xong cô thở ra một hơi: "Từ Dịch Phong sẽ không
bạc đãi Nhạc Nhạc, cũng tốt, đứa nhỏ này cũng có thể được hưởng một
cuộc sống giàu sang."

"Tiểu Hạ!" Tiêu Ất nạt lớn tiếng.

Mạnh Hạ từ từ quẹt ra một nụ cười, mơ hồ kiên định: "Yên tâm đi,

Tiểu Giáp, Ất Ất, Từ Dịch Phong sẽ buông tay."

*************************

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.