YÊU THƯƠNG - Trang 107

.

.

Từ Dịch Phong thu hồi suy nghĩ, bé con lúc này lại bắt đầu làm nũng,

đứa nhỏ này rất biết xem sắc mặt của người ta, cơ bản là bởi vì đêm nay
tâm tình của hắn tốt, cũng nhẫn nại tính tình dỗ dành vài câu.

Nhạc Nhạc vẫn không chịu há miệng, hắn đem cái muỗng vứt "cạch"

một cái.

Một tiếng thanh thúy vang lên. Nhạc Nhạc theo dõi thái độ của hắn,

giọng nói cực kỳ ủy khuất: "Thúc thúc đưa con trở về đi. Con không ăn đồ
đạc của thúc." Mẹ đã nói với cô bé là, thúc thúc muốn mẹ trả tiền mới dẫn
cô bé đi. Mẹ dặn bé con không nên khách khí, ở nhà của thúc thúc ăn nhiều
một chút. Nhưng mà bây giờ bé con chỉ muốn về nhà.

Từ Dịch Phong nỗ lực đèn nén bất mãn xuống, mím mím môi mỏng,

một lần nữa cầm lấy cái muỗng mới. Đứa nhỏ này ngược lại vô cùng bướng
bỉnh, từ giữa trưa cho đến bây giờ thật sự một miếng cũng không chịu ăn.
Cái tính tình bướng bỉnh này không biết là giống ai? Từ Dịch Phong nghĩ
tới Mạnh Hạ trước kia đi theo đuôi hắn, cái tính chấp nhất làm hắn chán
ghét tới cực điểm, mà nay… Hắn phẫn nộ cười ra một tiếng, đây chẳng
phải là việc mà hắn vẫn muốn đấy sao?

"Ăn một chút, thúc thúc dẫn ngươi đi xem múa rối." Đứa nhỏ này đã

phá vỡ tất cả giới hạn của hắn.

**********************

Lúc Tịch Hạo Trạch đi vào phòng bao quen thuộc, liền thấy được cảnh

tượng như vậy. Hắn hơi ngẩn ra, lập tức lén cười một cái. Từ Dịch Phong
mà có ngày sẽ ôn nhu đút cho trẻ con như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.