YÊU THƯƠNG - Trang 157

Ánh mắt của Từ ohu nhân dừng lại, khóe miệng từ từ giơ lên, nói ra

hai chữ: "Được, được."

Kiều Dịch Kỳ từ lúc mở cửa cho đến bây giờ sắc mặt vẫn không tốt.

Sau khi Mạnh Hạ đi ra, cô ấy cũng đi theo.

"Mạnh Hạ, đợi một chút…" Cô ta hơi vội vàng gọi lại.

Mạnh Hạ dừng lại, khẽ nhíu mày: "Có chuyện gì?"

"Mạnh Hạ, Dịch Phong thương thế của anh ấy…"

"Tôi đã biết rõ." Mạnh Hạ mạnh mẽ ngắt lời của cô ta, không biết vì

cái gì mà cô đột nhiên hơi nóng nảy. [Kiều Dịch Kỳ muốn nói vết thương
của Dịch Phong là do người thân của Mạnh Hạ gây nên.]

"Cô yên tâm, tôi có thể nói với mẹ Từ để cho bọn họ đừng truy cứu

nữa." Kiều Dịch Kỳ cười thiện ý.

Không thể không công nhận Kiều Dịch Kỳ rất thông minh, Mạnh Hạ

nhìn vào cô ấy, là một mái tóc dài uốn quăn mềm mại xõa ở trên vai, ưu
nhã mà xinh đẹp. [Bởi vì, Kiều Dịch Kỳ muốn chấm dứt sớm chuyện này
để Dịch Phong và Mạnh Hạ không có cơ hội tiếp xúc với nhau nữa. Nên
Mạnh Hạ mới khen cô ta thông minh.]

Cô gượng cười một tiếng: "Vậy thật tốt, cám ơn cô. Cứ thong thả, tôi

đi trước."

Hôm nay cô thật sự mệt chết đi, một đêm không ngủ, hôm nay lại bôn

ba cho tới trưa, tinh thần liên tục bị kéo căng quá đối, trong đầu vô cùng
đau đớn.

Mục Trạch chờ ở trong xe mãi, cho đến khi nhìn thấy xe của Từ mẫu,

anh liền theo sát, lo lắng cô sẽ bị tổn thương lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.