YÊU THƯƠNG - Trang 162

thương nghiệp. Hai cha con trước sau đã có hơn một năm lãnh lãnh đạm
đạm giống như người xa lạ. Về sau, Từ phụ đối với chuyện của hắn cũng
chẳng quan tâm, hắn lại cương quyết làm những gì mình muốn.

"Dịch Phong, con cảm thấy Tiêu Hạ đứa bé kia sau khi trải qua nhiều

biến cố như vậy, còn có thể vẫn như cũ được sao?"

Bước chân của Kiều Dịch Kỳ lập tức ngừng lại, tay của cô ta nhè nhẹ

nắm lấy tay cầm cửa nhưng không có dũng khí mở ra. Từ lúc Từ Dịch
Phong từ chối một tiếng, trong chớp mắt trong ngực của cô ấy như bị người
ta dùng dao rạch vào. Cô ta chỉ biết kinh ngạc đứng nghe.

"Mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi."

Từ mẫu đứng lên, sửa sang lại vạt áo, chẳng phân bua đúng sai nữa:

"Mẹ có suy nghĩ nhiều hay không cũng không quan trọng, quan trọng là
con nghĩ làm sao kìa. Chuyện con bị thương, mẹ đã để cho Tiếu Cục
Trưởng xử lý, đứa bé kia không dễ dàng bỏ qua, cũng được, con cũng nên
bị một bài học, lần này mẹ không truy cứu. Mẹ đi về trước, con nghỉ ngơi
sớm một chút." Mi tâm của bà hơi động nhẹ: "Kỳ Kỳ, đứa bé kia từ tối hôm
qua vẫn rất lo lắng cho con."

Kiều Dịch Kỳ nhanh chóng chạy đến đầu bậc thang ở hành lang, mười

ngón tay nắm chặt, trong ngực ngột ngạt thở gấp.

****************************

Lòng bàn tay của Từ Dịch Phong nóng rực, hắn cúi đầu nhìn băng gạc

ở trên tay, đôi mắt sắc nhạt lãnh.

"Dịch Phong, em đi gọi bác sỹ, vết thương của anh giống như còn

đang cháy máu." Kiều Dịch Kỳ có chút lo lắng nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.