YÊU THƯƠNG - Trang 188

từng đợt từng đợt sóng nhiệt nóng bỏng, dường như khiến thân thể của cô
rơi vào trong băng, trong lửa.

Từ Dịch Phong như một dã thú nổi điên, không quan tâm ngó ngàng gì

mà chỉ ở trên người cô phát tiết. Bánh xe thời gian tựa hồ đã ngưng lại,
Mạnh Hạ cảm thấy tất cả dài dằng dặc như đã trải qua vài thế kỷ. Cô sớm
đã không còn giãy giụa, những thứ đau đớn kia cũng chết lặng.

.

.

.

Hai người mệt mỏi ngủ say.

Về sau cô lờ mờ cảm giác được cửa phòng bị mở ra, ở cửa hình như tụ

tập rất nhiều người, trong thoáng chốc không khí như đã ngưng đọng.

Cô đã không có sức lực để nhìn xem, bên tai là tiếng kêu sợ hãi của

mẹ, sau đó, cuối cùng cô đã hoàn toàn hôn mê.

.........................................

Một ngày sau đó, cô rốt cục cũng tỉnh lại.

Trong phòng bệnh, cô nghe được tiếng mẹ đang cố gắng kiềm chế gào

thét: "Các người làm sao lại như vậy? Nó là con gái của ông, ông điên rồi!
Mạnh Lý, ông muốn phá hủy con gái của tôi sao?"

Mẹ đang khóc lóc kể lể, tuyệt vọng.

Cô muốn gọi nhưng phát hiện cổ họng nóng rực và khó chịu, khí lực

toàn thân hầu như cũng bị rút cạn sạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.