Cô nghe được một câu: "Từ Dịch Phong sẽ cùng Tiểu Hạ kết hôn."
.
.
.
Cho đến khi cô tỉnh lại, trong phòng bệnh đã tối đen, ký ức của đêm
đó lại hiện lên trong đầu của cô. Đêm tối làm cho cô sợ hãi run rẩy. Cô từ
từ động đậy thân thể, đột nhiên phát hiện ở phía trước có một thân ảnh, cô
nheo mắt lại, khẩn trương hỏi: "Ai?"
Chờ đợi trong chốc lát, rèm cửa sổ bỗng chốc bị kéo ra mạnh mẽ,
ngọn đèn sáng chói ở bên ngoài nghiêng chiếu vào. Cô nhất thời khó chịu,
đưa tay ngăn cản một chút.
"Mạnh Hạ…"
Thân thể của cô đột nhiên run lên, đưa mắt nhìn thấy hắn, sắc mặt của
Từ Dịch Phong thật sự không dễ nhìn.
"Cô muốn thật sự gả cho tôi?" Hắn nói ra từng chữ từng chữ, hỏi trực
tiếp.
Mạnh Hạ lặng yên cúi đầu xuống, ở trong lòng lên tiếng, đúng vậy, cô
rất muốn. Nhưng mà trải qua đêm hôm qua, cô đã không dám nghĩ tới.
Cô nhè nhẹ nắm chặt lòng bàn tay lại, dường như chỉ có như vậy,
chính mình mới có dũng khí đối mặt với hắn.
"Như cô mong muốn, tôi đáp ứng cùng cô đính hôn." Từ Dịch Phong
dựa vào bên cửa sổ, Mạnh Hạ không thể tin được ngẩng đầu lên, nhìn vào
gò má lạnh lùng của hắn.