YÊU THƯƠNG - Trang 212

Bước chân của Từ Dịch Phong dừng lại, khí huyết từ trong ngực dâng

lên, đột nhiên xoay người nắm lấy cổ áo của Mục Trạch: "Ngươi có tư cách
gì mà nói ở trước mặt ta?" Trong mắt hắn đã lóe lên tia máu khói mù,
xương cốt ở các đốt ngón tay đã vang lên vì va chạm.

Tất cả những khác thường này Mục Trạch đều thấy rõ, trong lòng anh

có một cảm giác rất kỳ quái.

"Mục Trạch, ngươi yêu cô ta nhưng mà trong mắt của cô ta chưa từng

có ngươi, không phải sao?" Trong mắt của hắn ngập tràn tức giận, trong
phút chốc liền nói ra một câu có ý nghĩa thật sâu kín: "Dù cho các người có
ở cùng một chỗ, cũng đừng quên ta chính là người đàn ông đầu tiên của cô
ta."

Bất chợt hắn lại lạnh lùng nói ra: "Nếu như ngươi thực có hứng thú

chơi với phụ nữ mà ta đã bỏ lại thì ta cũng không ngại."

Mục Trạch sắc mặt xanh mét vì tức giận, cái cằm đã căng thẳng quá

đỗi. Trong nháy mắt cử động, đưa tay ra chính là cho Từ Dịch Phong một
quyền thật nặng, không nương tay chút nào: "Đây là thay cô ấy dạy dỗ
ngươi."

"Ngươi đáng chết!" Lại là một quyền nữa của Mục Trạch: "Ngươi dựa

vào cái gì mà nói cô ấy như vậy! Chẳng lẽ ngay cả một tia tự trách cũng
không có sao? Ngươi rốt cuộc là có tim hay không? Cô ấy cũng là người,
cũng có da thịt như ngươi, cũng sẽ đau lòng, cũng sẽ rơi lệ. Cô ấy không
phải là tường đồng vách sắt, cũng sẽ kiên trì không được, sinh sống không
nổi."

"Vậy thì có quan hệ gì đến ta? Là Mạnh Lý một tay an bài, cô ta có

oán hận thì hẳn phải là hai người kia." Từ Dịch Phong cả giận nói ra.
[Aaaa… ta hận anh.]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.