YÊU THƯƠNG - Trang 427

Ánh mắt của Giản Ninh lạnh lẽo, khí thế bức người.

Người đàn ông mấp máy đôi môi một chút, nhưng chỉ bất đắc dĩ xoay

người rời đi.

Giản Ninh nhìn qua cô, một đôi mắt đào hoa như cười như không:

"Không cần phải không? Tôi nhận dùm em."

Sắc mặt Mạnh Hạ thay đổi một cái, cười khẽ: "Vì cái gì mà tôi không

nhận!" Cô đưa tay tới cầm lấy tờ chi phiếu, nhét vào túi: "Coi như là Từ
Dịch Phong đền bù tổn thất cho tôi."

Giản Ninh nhìn thấy khóe miệng của cô cong cong vui vẻ, trong lòng

lại xao động một hồi. Hắn nhìn đồng hồ: "Còn tới một tiếng nữa mới lên
máy bay." Dừng lại một chút, hắn nhẹ nhàng nói ra: "Dì tôi cũng đặt biệt
đau lòng."

Mạnh Hạ nghe không rõ nên quay đầu lại mang theo nghi hoặc.

"Đi tìm chỗ ngồi một chút." Giản Ninh ôm Nhạc Nhạc qua, động tác

thuần thục.

Mạnh Hạ hiếu kỳ: "Không ngờ anh lại ôm được con nít như vậy."

"Ca ca tôi có một cặp sinh đôi, tôi thường xuyên bế. Thế nào, tất cả

mọi người đều nói tôi có tiềm chất của bảo mẫu."

Mạnh Hạ nhè nhẹ vui vẻ, ánh mắt xa xăm: "Ca ca của anh thực hạnh

phục."

Ánh mắt đen láy của Nhạc Nhạc nhìn thẳng vào Giản Ninh, một chút

cảm giác sợ người lạ cũng không có. Giản Ninh mỉm cười một tiếng: "Tất
nhiên, muốn có con đã lâu mà cuối cùng lại được một cặp sinh đôi, đã phải
chịu cực không ít."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.