YÊU THƯƠNG - Trang 441

Ai mà không có chuyện phải hối hận đây? Chỉ là cứ như thế thì càng

thêm chua xót không ngừng.

Từ Dịch Phong uống rượu say bí tỉ, từ trong Hoa Áo đi ra, gió đêm

còn xen lẫn mưa nhỏ, quất vào mặt hắn, trong lòng vô cùng khó chịu, lão
Dương phải dìu hắn lên xe.

Hắn nhắm mắt lại: "Trở về Đại viện."

***********************

Từ phu nhân đã chìm vào giấc ngủ, nhưng vẫn là bị tiếng động lúc Từ

Dịch Phong trở về đánh thức.

Từ Dịch Phong nằm dài ở trong toilet ói lên ói xuống.

Một mùi vị gay mũi, Đàm Dĩnh thấy hắn như vậy, mi tâm nhíu chặt:

"Dịch Phong, con quá làm loạn." Nhưng trong lòng bà vẫn là không nỡ.

Từ Dịch Phong nhàn nhạt phất phất tay ra hiệu không cần quan tâm,

toàn thân vô lực, đôi mắt đỏ ngầu. Đầu óc của hắn bắt đầu quay cuồng như
thiên toàn địa chuyển, huyệt thái dương giật giật mơ hồ cảm thấy đau đớn.
Nhưng cuối cùng không gì có thể bù đắp được khoảng trống trong lòng kia.

Đàm Dĩnh hít sâu một hơi: "Dịch Phong, con đây là đang trách ta?"

Đàm Dĩnh đưa tay sờ đến cánh tay của hắn, cảm giác nóng rực liền vội
vàng cùng bảo mẫu đỡ Từ Dịch Phong vào phòng.

"Gọi điện thoại cho bác sỹ Trương, để cho ông ta đến đây một

chuyến."

Từ Dịch Phong lúc này bị ói ra hết, ngược lại đã ngủ thiếp đi. Đàm

Dĩnh cầm lấy khăn lông lau mặt cho hắn, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ,
đứa con mà bà sinh ra cuối cùng vẫn bị người phụ nữ khác đoạt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.