YÊU THƯƠNG - Trang 672

Năm năm trước, cô chỉ đơn độc một người, sau ba năm, hắn chỉ có

một thân một mình.

"Khuya lắm rồi, anh đưa em trở về." Từ Dịch Phong cả một buổi tối

đã nói nhiều như vậy, bây giờ miệng đắng lưỡi khô. Mạnh Hạ nghiêng đầu
lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.

.

.

.

Lúc đến Thành Tây của Mạnh gia, Từ Dịch Phong đột nhiên nói ra:

"Tiểu Hạ, ba năm trước đây, em trước khi đi đã nói là chờ em học xong, sẽ
cùng với anh ở chung một chỗ?"

"Đó là lúc ấy nói dối để dụ dỗ Tiểu Lãng!" Mạnh Hạ dứt khoát nói ra.

[="=…… cắn lưỡi vì hận.]

Từ Dịch Phong bỗng dưng bật cười một tiếng, giọng nói mơ hồ lộ ra

cảm giác bất đắc dĩ nên khàn khàn: "Vậy mà anh đã luôn cho là thật, cứ
cách vài tháng anh lại đi Vienna để nhìn… cổng nhà em. Anh và Mạnh
Tiêu đã giao ước trong vòng ba năm tuyệt đối không được quấy rầy em.
Mỗi một lần khi anh đến thăm Tiểu Lãng cũng đã nói trước cho em biết,
nhưng anh đến nhà, dù chỉ một lần mà cũng không gặp em có ở nhà. Anh
có đi qua học viện của em, cũng đã theo dõi một cuộc thi âm nhạc có em
tham dự, nhưng mà anh đây chỉ là một người khán giả, chỉ là một kẻ khách
qua đường, em chưa bao giờ gặp qua anh."

Mạnh Hạ cúi đầu, Từ Dịch Phong nhìn chăm chú vào cô, làn mi dày

đậm đang nhẹ nhàng rung động. Từ Dịch Phong thấy được cô lại đang khó
xử, mỗi một khi cô khó xử hoang mang sẽ luôn để lộ ra vẻ mặt như vậy.
Hắn dang hai tay ra, khoác ở trên ghế, trên bầu trời cao vời vợi có ánh sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.