YÊU THƯƠNG - Trang 91

Người phụ nữ và Mục Trạch có chân mày rất giống nhau, lúc bà ấy

nhìn thấy Mạnh Hạ, trong mắt dò xét nghiên cứu làm cho Mạnh Hạ như có
mũi dao ở trong người. Khi cô nhìn thấy người phụ nữ còn lại, trong lòng
không khỏi thở dài.

Trời cao thật đúng là ưu đãi cho bà ấy, cũng đã năm năm trôi qua, thời

gian giống như không để lại một chút dấu vết gì trên người của bà ấy. Cô
nhớ tới, ngày cuối cùng khi cùng mẹ rời đi, Mạnh mẹ trong một đêm mà trở
nên già nua làm cho lòng người mỏi nhừ. Cô cúi đầu thật thấp xuống, trong
lòng nặng nề khó chịu.

"Mẹ, bá mẫu." Mục Trạch trầm thấp chào hỏi.

Mục mẹ nhàn nhạt gật đầu, hướng vào Từ mẹ nói ra: "Chúng ta đi

xuống trước, Huệ Lan chắc là đang chở ở dưới lầu." Nói xong, bà oán hận
trừng mắt nhìn Mục Trạch một cái.

Mạnh Hạ nhìn cửa thang máy dần dần khép lại, trong lòng cảm giá

phức tạp vô cùng. Cô đứng lặng ở đó, Mục Trạch ở bên cạnh cô.

Một hồi lâu sau, cô quay đầu cười với Mục Trạch: "Từ phu nhân vẫn

giống như trước đây." Mọi người hầu như không có thay đổi, cô lại như đã
thoát thai hoán cốt.

"Làm sao mà không thay đổi được? Chỉ là em không thèm để ý nên sẽ

không phát hiện ra."

Mạnh Hạ gật gật đầu. Đúng vậy, cô đã sớm không còn sức để đi để ý

những người đó, và cả những chuyện kia.

*************************

Mạnh Hạ nói cho Ất Ất biết công việc ở khách sạn cô sẽ không làm

nữa. Tiêu Ất nhàn nhạt ừ một tiếng: "Cũng tốt, về sau chúng ta có thể trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.