YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 100

Hòa nói như thế, cậu bĩu môi: “Thím bận cái gì? Chú út cũng đến đây rồi
nè!”.

“Chú út đang ở nhà sao?”

“Vâng, chú vừa mới bàn chuyện diễn tập với ông.”

Giọng nói của cậu nhóc vô cùng rõ ràng nhưng Lương Hòa dường như

không nghe rõ, cô hỏi lại: “Diễn, diễn cái gì cơ?”.

“Diễn tập quân sự!” Ngay cả cái này cũng không biết, cậu nhóc ngạo

mạn nói tiếp: “Là ra chiến trường, đánh nhau đó!”.

Nhóc con ra vẻ oai phong lẫm liệt lắm, còn Lương Hòa thì lại sững sờ.

Thuyết phục Cố Gia Minh ngắt máy xong, Lương Hòa ngồi bần thần. Trong
nhận thức của cô, những việc mà quân nhân phải làm đều là vì Tổ quốc.
Thời bình thì không phải chiến đấu, nhưng nếu muốn bảo vệ Tổ quốc thì
phải nâng cao sức chiến đấu. Mà chiến trường lại chính là nơi thích hợp
nhất để nâng cao sức chiến đấu. Diệp tướng quân đã nói một câu: “Nơi rèn
luyện tốt nhất của người lính chính là chiến trường!”. Lương Hòa đã biết
công việc của người lính khác với những nghề nghiệp khác, thế nhưng, hôm
nay nghe thấy bốn từ “diễn tập quân sự”, cô mới cảm nhận được công việc
của bọn họ khác với mọi người ở chỗ nào, đó chính là diễn tập, chiến đấu.

Buổi tối tan ca, Lương Hòa nhìn thấy Phùng Đam ở bên ngoài tòa soạn,

không dễ gì Cố Hoài Ninh mới ở nhà được hai ngày, bà Lý Uyển ngày nào
cũng gọi điện giục hai vợ chồng về nhà ăn cơm, Phùng Đam cũng vì thế mà
tối nay phải đi đón Lương Hòa tan ca.

Lương Hòa vừa lên xe đã hỏi cậu ta: “Phùng Đam, cậu có biết chuyện

Cố Hoài Ninh diễn tập quân sự không?”.

“Có biết một chút ạ. Lúc em ra đây đoàn trưởng vẫn còn đang nói

chuyện với lão gia. Chị dâu, chị không biết sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.