YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 101

Lương Hòa im lặng. Phùng Đam nhìn bộ dạng của cô cũng đoán ra được

vài phần: “Chỉ là một cuộc diễn tập đối kháng theo thông lệ thôi mà, không
có gì to tát cả. Đoàn trưởng không nói cho chị chắc vì sợ chị lo lắng”.

Lương Hòa cắn môi: “Thường thì diễn tập quân sự có nguy hiểm gì

không?”.

Phùng Đam cười: “Làm gì có gì nguy hiểm, nếu nguy hiểm thì ai dám đi

chứ, chị cứ yên tâm. Cũng khó tránh khỏi bị thương, nhưng có bệnh viện dã
chiến đi cùng mà, có thể giải quyết được”.

“Thật sao?” Lương Hòa lẩm bẩm.

Phòng khách của nhà họ Cố lúc này rất yên tĩnh. Phu nhân Lý Uyển và

chị Trương đang bận nấu nướng trong bếp, chỉ còn Cố Hoài Ninh và lão gia
ngồi trong phòng khách nói chuyện về cuộc diễn tập quân sự sắp diễn ra.
Lão gia cả đời chinh chiến, việc diễn tập đã trở thành chuyện cơm bữa rồi,
chỉ tội phu nhân Lý Uyển. Mẹ chồng cô xót con trai, mỗi lần tổ chức diễn
tập quân sự đều tim đập chân run, về nhà cứ nghe Cố Hoài Ninh nhắc đến
chuyện diễn tập là lại năn nỉ con trai đừng làm bà đau tim thêm nữa, ngày
nào cũng phải lo lắng, chi bằng anh quay về sớm còn tốt hơn. Đúng ra mà
nói, Cố lão gia nói một tiếng, điều động con trai trở về cũng không khó
khăn gì, nhưng cho dù phu nhân Lý Uyển xin xỏ thế nào, ông cũng không
đổi ý.

“Mẹ con quá lo lắng cho con thôi.”

Cố Hoài Ninh khẽ cười: “Con hiểu mà”.

Lão gia vỗ vỗ vào vai anh: “Thực ra lần này luyện tập một chút cũng tốt.

Chiếc cầu vai này con cũng đeo hơn hai năm rồi phải không?”. Thấy anh
gật đầu, ông lại nói: “Mặc dù con vẫn còn trẻ, nhưng con người phải tiến
lên phía trước, đến khi già rồi có muốn phấn đấu cũng chẳng được nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.