YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 102

“Làm gì có chuyện dễ như vậy, hay là ba dựa vào chức quyền kéo con

lên cao một chút đi?!”

Lão gia hừ một tiếng: “Con xin ba chi bằng đi xin chú hai con ấy, xem ra

dựa dẫm được đấy!”.

Nói đùa rốt cuộc cũng chỉ là nói đùa thôi. Từ ngày Cố Hoài Ninh tự

mình gia nhập quân đội, rất hiếm khi nhờ cậy đến người nhà. Có điều, dù gì
cũng là con trai nhà họ Cố, ba và các chú các bác đều làm trong quân đội,
khó tránh khỏi chuyện chiếu cố cho con cháu nhà mình. Anh em Cố Hoài
Ninh đều biết rõ chuyện này, cũng ít khi nhắc điều ấy trước mặt ba và các
chú. Đôi khi, gây dựng được một sự nghiệp thành công, nếu có thể tận dụng
triệt để nguồn tài nguyên con người cũng là một yếu tố vô cùng quan trọng.

Cố Hoài Ninh rèn luyện trong quân đội rồi thi đỗ vào Học viện Quân sự,

sau đó anh được cử ra nước ngoài huấn luyện một thời gian theo chương
trình bồi dưỡng cán bộ, việc này không hề có sự can thiệp của người nhà.
Khi Cố Hoài Ninh còn học trong trường, anh đã rất nổi tiếng về thành tích
học tập, sau khi kết thúc khóa huấn luyện, anh còn nhận được học bổng cao
nhất của học viện. Những cái khác thì không nói, nhưng quả thật, Cố Hoài
Ninh vẫn là một người con trai khiến Cố Trường Chí tự hào.

Chuông cửa reo, Lương Hòa đi theo sau Phùng Đam bước vào nhà. Cố

Hoài Ninh vừa nhìn qua Lương Hòa, đã nhận thấy sắc mặt cô lúc này rất
xanh xao. Anh liền đứng dậy đỡ chiếc túi trên tay cô, tiện tay sờ lên trán.
Lương Hòa bị cử chỉ thân mật đấy làm cho ngây ngất, cứ giương mắt lên
nhìn anh.

“Nhìn sắc mặt em không được tốt, cũng không thấy sốt, em bị sao vậy?”

Lương Hòa cúi xuống thay giầy, nghẹn ngào đáp lại: “Không sao, công

việc có chút không thuận lợi”, nói xong cô cười một cách miễn cưỡng.

Cố Hoài Ninh nhìn cô rồi mỉm cười, không nói thêm lời nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.