YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 110

Lương Hòa lẳng lặng nhìn Cố Hoài Ninh, đến khi bóng dáng anh mất

hút, cô mới giật mình nhớ ra phải quay lại bãi gửi xe. Nhưng vừa mở cửa
xe, cô đã nghe thấy tiếng cười ở ngay bên cạnh. Lương Hòa bối rối quay ra,
chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đang nhìn cô cười, thấy cô nhìn lại
mà cũng không phản ứng gì, chỉ nói: “Cô gái, đó là ông xã của em đấy à?
Đẹp trai thật đấy!”. Lương Hòa gật đầu, nở một nụ cười điềm tĩnh, nhưng
trong lòng thì sôi lên sùng sục, bộ dạng ngớ ngẩn vừa nãy của cô đã bị
người ta nhìn thấy hết rồi.

“Em tiễn cậu ấy về đơn vị à?”

“Vâng, anh ấy sắp phải tham gia diễn tập quân sự.”

“Ồ, lần này đi chắc sẽ rất lâu đây.”

Lương Hòa không đáp lời, điều này đương nhiên là cô biết rất rõ.

Người phụ nữ trung niên tỏ ra hiểu biết, nói: “Em ạ, là người lính tức là

đã trở thành tài sản của đất nước rồi, không thể làm mọi việc theo ý mình
được. Ông xã chị cũng là quân nhân, cả năm chẳng về nhà lấy một lần, suốt
ngày ở bên ngoài khiến cho người ta lo lắng”.

Vừa nghe thấy là người đồng cảnh ngộ, Lương Hòa vội vàng hỏi han:

“Chị cũng đến tiễn anh nhà ạ?”.

Người phụ nữ nhoẻn miệng cười: “Không, lần này chị đi thăm anh ấy”.

Lương Hòa liếc nhìn, đúng là chị ấy xách theo bao nhiêu là túi to túi

nhỏ.

“Chị mang nhiều đồ thật đấy!”

“Ừm, lần này sẽ ở lại lâu, dù sao thì cũng đã xin một phòng đủ để ở rồi.

Chị thấy anh chàng trung tá của em, tư cách ngời ngời ấy chứ. Không xong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.