YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 130

May mà cô không bị tức giận vì ngái ngủ, nếu không thì chắc chắn Cố Hoài
Ninh sẽ phải nghe một tràng súng thần công.

Cố Hoài Ninh dường như cũng đang hùa theo, cô im lặng không nói,

anh cũng không buồn mở miệng. Lương Hòa giương mắt nhìn mấy bông
hoa in trên ga giường cả nửa ngày trời mới chịu ậm ừ mấy tiếng, nghe vẫn
có vẻ ngái ngủ. Đầu bên kia lập tức cười vui vẻ: “Tâm trạng em có vẻ
chẳng ra sao cả!”.

“Em vẫn ổn mà!” Lương Hòa lắc đầu, hỏi: “Anh xong việc rồi sao? Bao

giờ thì bắt đầu diễn tập?”.

“Sắp rồi, gần đây em có về nhà không?”

“Có, tối qua em vừa về”, Lương Hòa trả lời. Cô do dự một lúc, cuối

cùng vẫn quyết định kể cho anh nghe chuyện của Cố Hoài Việt.

Cố Hoài Ninh nghe xong có chút ngạc nhiên: “Anh hai?!”.

“Vâng.”

Cố Hoài Ninh cười: “Chắc là lại đại náo thiên cung rồi!”.

Suy cho cùng vẫn là người một nhà, hiểu rất rõ tính cách của nhau, Cố

Hoài Ninh im lặng một lúc rồi dặn dò: “Mâu thuẫn giữa anh hai và ba
không phải chuyện ngày một ngày hai, em từng tham gia vào”.

Trong phòng hình như hơi lạnh, Lương Hòa kéo sát chăn rồi lên tiếng:

“Vâng”. Nghe giọng cô không còn chút sức lực nào, Cố Hoài Ninh biết là
cô đã rất mệt.

Cố Hoài Ninh đành phải ngắt máy để Lương Hòa ngủ. Lương Hòa cũng

dập máy rất nhanh nhẹn, dứt khoát. Nghe tiếng tút tút trong điện thoại, Cố
Hoài Ninh thấy thật nực cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.