YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 140

Lương Hòa nghe xong chợt hắt hơi một cái. Cô vội vàng lấy khăn giấy,

tiện thể bịt luôn miệng của Hạ An Mẫn: “Cậu xem cậu kìa, toàn nói những
lời trái đạo lý”.

Hạ An Mẫn cốc vào đầu Lương Hòa mấy cái: “Tôi nói cho cậu biết, trên

đời này có một chứng bệnh, gọi là bệnh hâm! Cậu cứ tiếp tục làm một
người vô dụng như thế đi!”. Nói xong, cô nàng đứng dậy, mở tủ lạnh lấy
mấy quả lê, đi đun nước lên cho Lương Hòa uống. Lương Hòa khoanh tay
đứng tựa cửa nhà bếp chờ đợi. Nghĩ thì thấy lời Hạ An Mẫn nói cũng có lý.
Cô không có dũng khí, không dám ngang bướng trước mặt bà Lý Uyển, lúc
nào cũng dịu dàng ngoan ngoãn làm cô con dâu hiền thảo, ngay cả Hạ An
Mẫn cũng thấy chướng mắt. Lương Hòa không ngừng tự hỏi, liệu mình làm
thế có đúng không?

Hạ An Mẫn quay đầu lại, nhìn thấy Lương Hòa đang đờ đẫn liền quát

lên: “Đứng đấy làm gì hả? Muốn chết rét à?”.

Lương Hòa bật cười: “Không sao, chỉ muốn nói với cậu là, nửa tháng

nay, đây là lần đầu tiên căn bếp này nổi lửa. Cậu là bếp trưởng đấy, vinh
hạnh chưa?”.

Hạ An Mẫn trừng mắt nhìn cô, ngước lên nhìn gian bếp xinh đẹp được

bài trí sạch sẽ, ngăn nắp, trong lòng bỗng thấy nghẹn ngào.

Đun xong nước lê, đặt lên bàn rồi rót ra một bát cho Lương Hòa, Hạ An

Mẫn ra sô pha nhặt điện thoại lên. Cô ấy mở phần nhật ký điện thoại, xem
mãi mà chẳng thấy gì cả, đành quay ra hỏi Lương Hòa: “Hòa Hòa, ông xã
cậu tên là Cố cái gì ấy nhỉ?”.

Lương Hòa vừa uống được một ngụm nước lê thì suýt chút nữa lại phun

ra bằng sạch. Sau khi kìm được lại, cô ho sặc sụa một hồi mới lên tiếng
được: Cậu, cậu tìm số anh ấy làm gì? Muộn thế này không được gọi điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.