YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 156

“Đương nhiên là không phải!” Lương Hòa lúng túng: “Thời gian này cô

cũng vất vả mà”.

“Không có gì, hồi mới thực tập, tôi còn phải chạy tới chạy lui đến tận

vùng Đại Tây Bắc cơ. Chút việc cỏn con này có là gì đâu”.

Lương Hòa không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Một cô gái liễu yếu đào tơ, nhỏ

nhắn non nớt như Lý Giai lại phải tới tận vùng Đại Tây Bắc khô cằn, thật
khó mà tưởng tượng được. Cô ấy đã nói như vậy, Lương Hòa cũng không
từ chối nữa, đành phải gật đầu đồng ý. Lý Giai vui vẻ đi làm nhiệm vụ.

Lúc sắp tan ca, nhận được điện thoại của Phùng Đam, Lương Hòa cảm

thấy không có gì kỳ lạ. Nhưng lần này dường như có gì đó hơi khang khác.
Anh chàng này hôm nay có chút do dự lúng túng, trong điện thoại cứ ấp a
ấp úng: “Chị dâu, phu nhân bảo chị tan ca thì về nhà, nhưng em ở đây đợi
lão gia họp không qua đón được. Chị xem có tiện đường đi không?”.

“Tìm tôi? Có việc gì sao?” Gần đây công việc bận rộn cô rất ít về nhà họ

Cố.

“Em... em cũng không rõ, chị đến là biết. Thôi em cúp máy đây”.

Lương Hòa nhìn điện thoại, khóc không thành tiếng. Rốt cuộc là có việc

gì mà Phùng Đam lại ra nông nỗi này, qua điện thoại cũng chẳng dám nói.
Không thể không thừa nhận, với phu nhân Lý Uyển đã dặn dò cô, cô nào
dám không đi.

Lương Hòa nhanh chóng sắp xếp những công việc quan trọng rồi thu

dọn đồ đạc ra về. Cả ngày không ra khỏi toàn soạn, cô không biết thành phố
C đã đổ trận tuyết đầu tiên. Lương Hòa vội vã siết chặt chiếc khăn quàng,
cảm thấy chán nản vì hôm nay lại ăn mặc hơi mát mẻ, chỉ có chiếc áo khoác
mỏng màu nhạt kết hợp với chiếc áo sơ mi dáng dài màu xám, quần short,
nhìn cô đẹp say lòng người, nhưng không biết ăn vận như vậy, ba mẹ chồng
cô nhìn vào sẽ có cảm tưởng như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.