YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 158

“Bà Lý Uyển đang ngồi một mình ở sô pha, trên bàn đặt một bát trà.

Trong phòng bật lò sưởi rất ấm. Mẹ chồng cô thường ngày kể cả ở nhà cũng
rất coi trọng hình thức, vậy mà lúc này lại chỉ mặc một chiếc áo khoác
mỏng manh, mái tóc bình thường được chải chuốt gọn gàng hôm nay cũng
xoã xuống, khuôn mặt đỏ ửng lên, phong thái sắc sảo mạnh mẽ đã giảm đi
rất nhiều.

Bà Lý Uyển cũng chỉ hơn năm mươi tuổi, nhưng vì chăm sóc sắc đẹp rất

cẩn thận nên nhìn vẫn rất trẻ trung, ba chồng cô chắc hẳn là rất cưng chiều
bà.

Bà nhìn thấy Lương Hòa bước vào cũng chỉ nhướng mày, ra hiệu cho cô

ngồi xuống bên cạnh. Thoáng thấy Lương Hòa ăn mặc như vậy, bà không
khỏi phàn nàn: “Các con còn trẻ mà không biết chú ý giữ gìn sức khoẻ, bị
bệnh còn khiến cho mấy ông bà già phải lo lắng cho các con nữa. Hôm
trước mẹ nghe bác sĩ Trương nói con bị cảm lạnh, đã bốc cho con một thang
thuốc, con có uống đúng giờ không đấy?”.

“Dạ con uống rồi ạ”. Lương Hòa nhẹ nhàng đáp lời, ngồi xuống bên

cạnh bà.

“Vậy thì được!” Bà Lý Uyển uống một ngụm trà, tỏ ra rất hài lòng. Đặt

tách trà xuống, bà không nhịn được quay sang xem thử sắc mặt của Lương
Hòa, chỉ thấy trước mặt mình là một cô gái ngoan ngoãn phục tùng, yên
lặng không nói không rằng.

“Hoài Ninh mấy hôm nay có gọi điện cho con không?”

Lương Hòa cúi đầu: “Gần đây chúng con không liên lạc được với nhau

ạ”.

Bà Lý Uyển đương nhiên thấy được sự buồn bã trong câu trả lời của

Lương Hòa, chỉ khẽ cười, vỗ vỗ tay cô: “Con cũng đùng khó chịu quá.
Quân đội mà, cấp trên một khi đã hạ lệnh thì có thể điều con đến tận Bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.