YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 159

Đại Hoang, thêm một lệnh nữa còn có thể đẩy con tới tận Tây Tạng. Mấy
người phụ nữ như chúng ta có muốn gặp cũng không được nữa.”

“Mẹ, con biết mà, Con sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc của anh

ấy.” Lương Hòa nghe bà Lý Uyển nói vậy, vội vàng nói chen vào.

“Haizzz! Không phải mẹ nói con ngáng đường nó. Phụ nữ mà, có người

đàn ông ở bên cạnh thì sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ điều gì”, nói xong,
bà ngừng lại một lúc, nhìn Lương Hòa rồi nói tiếp. “Cũng không hiểu thằng
bé Hoài Ninh này làm sao nữa, cứ đòi tới cái thành phố B xa lắc xa lơ!”.

Điều này nếu bà Lý Uyển không nói thì Lương Hòa cũng không ý thức

được. Vừa nghe bà nói đến chuyện đó, Lương Hòa không khỏi suy nghĩ,
thành phố C cũng có đơn vị quân đội, tại sao anh cứ nhất quyết phải đến tận
thành phố B chứ?!

Bà Lý Uyển nhấp ngụm trà, nhìn Lương Hòa tỏ ý thăm dò: “Hay là con

thử thương lượng với Hoài Ninh xem, bảo nó chuyển về thành phố C?” Cứ
ở mãi đơn vị cơ sở sao có thể thăng tiến được chứ! Thêm nữa, ba mẹ và vợ
đều ở đây, quay về cũng tốt chứ sao!”.

Nói đến đây, Lương Hòa cũng đã hiểu được ý của mẹ chồng. Bà muốn

cô làm thuyết khách, để tự Cố Hoài Ninh phải đề xuất xin chuyển về thành
phố C. Lương Hòa bật cười, mẹ chồng đã quá xem trọng cô rồi.

Lương Hòa chớp mắt, đối diện với ánh mắt thăm dò của bà Lý Uyển,

đang lúc này không biết phải trả lời ra sao thì cánh cửa phòng khách đột
nhiên mở ra. Ba chồng cô, ông Cố Trường Chí bước ra mang theo một trận
gió lạnh. Lương Hòa vội đứng dậy, đón lấy áo khoác của ông, trong lòng
thở phào nhẹ nhõm, ba chồng cô về thật đúng lúc!

“Ba, ba về rồi ạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.