YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 173

họ còn đang thảo luận xem bữa tối sẽ ăn gì, nhận được cuộc điện thoại đột
ngột từ bệnh viện, thông báo rằng bà ngoại Lương Hòa vừa qua đời. Lần
nào cô cũng rơi vào tình thế không có sự chuẩn bị gì hết, nghĩ đến đây, Hạ
An Mẫn thấy thật đau lòng.

“Hòa Hòa, sẽ không có chuyện gì đâu!”

“Ừm, mình biết rồi!”

Tuyết đã rơi nhỏ hơn ở thành phố C. Xe xuất phát rất đúng giờ. Cố lão

gia ngồi trong xe vô cùng bình tĩnh, đôi mắt khép hờ. Khi ông mở mắt ra,
thấy Lương Hòa đang ngồi bên cạnh. Lương Hòa đi vội quá, chỉ mặc một
chiếc áo khoác mỏng, toàn thân co ro, trông vô cùng nhỏ bé.

Nhiều khi ông không hiểu nổi, sao người con trai mà mình luôn hãnh

diện lại có thể chấp nhận một cô gái tầm thường như vậy. Trông cô ấy có vẻ
yếu đuối, nhưng đôi lúc vẫn phải một mình đối diện với cả gia đình họ,
không khúm núm, cũng không giữ ý quá mức, bộ dạng ngoan ngoãn nghe
lời đủ để người ta thấy hài lòng.

Trước khi đi, ông nhận được điện thoại của bệnh viện, tâm trạng đã ổn

hơn một chút. Ông vốn định mở lời an ủi con dâu, nhưng xem ra, lúc này cô
còn bình tĩnh hơn ông nghĩ. Định thần lại, Cố lão gia nhắm mắt, thả lỏng
tinh thần.

Tại bệnh viện quân khu.

Chú hai Cố Trường Minh đang ngồi trên chiếc ghế dài ngoài cửa. Ông bị

thương không nặng, sau khi băng bó liền ngồi ở đây đợi Cố Hoài Ninh và
Tiểu Trương đang được đưa vào phòng cấp cứu.

Lúc xe vừa phanh gấp, Cố Hoài Ninh đã nhào ra che chắn cho ông, khi

đưa đến bệnh viện thì cánh tay đã không nhấc được lên, cũng không rõ tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.