YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 228

Xe chầm chậm đi qua một khúc cua, trước mặt họ chính là tòa soạn.

Lương Hòa chăm chú nhìn tấm biển tuyển dụng của tạp chí Pioneer vô cùng
nổi bật mà không nói được gì. Lục Thừa Vấn dường như biết hết mọi
chuyện, bối cảnh của cô, bối cảnh của Châu Cảnh, ngay cả bối cảnh của
ông Cố Trường Chí cũng nắm rõ trong tay. Đột nhiên Lương Hòa có cảm
giác, hôm nay Lục Thừa Vấn đến Công ty Húc Dương không phải để giải
thích mà để đợi con cá là cô lên thớt.

“Tôi hiểu rồi!” Lương Hòa cụp mắt, khẽ nói.

Xe mau chóng dừng lại trong bãi đỗ xe của tòa soạn. Lương Hòa xuống

xe trước, nhìn đôi giày đang mang dưới chân, như nghĩ ra điều gì đó, cô
quay người lại, qua lớp cửa xe đã đóng được một nửa, hỏi Lục Thừa Vấn:
“Tổng biên tập, đôi giày này bao nhiêu tiền ạ?”.

Lục Thừa Vấn nghe xong chợt sững người, dường như rất ngạc nhiên

với câu hỏi của Lương Hòa: “Cô hỏi làm gì?”.

Lương Hòa khẽ mỉm cười: “Không có gì, tôi chỉ cảm thấy bỗng nhiên

nhận giày mà không có lý do gì thì không thoải mái lắm, nên tôi muốn trả
lại tiền cho anh”.

Lục Thừa Vấn không hề thay đổi sắc mặt, đôi mắt đen láy nhìn thẳng

vào khuôn mặt Lương Hòa, trầm giọng nói: “Không cần đâu, chỉ là chuyện
nhỏ thôi mà”.

Lương Hòa thấy vậy cũng không hỏi tiếp nữa, chỉ nói: “Vậy thế này đi,

trừ vào tiền lương của tôi vậy!”, nói xong, cô cười cười rồi quay đi. Lục
Thừa Vấn nhìn theo bóng dáng Lương Hòa, khẽ nheo mắt.

Lương Hòa có chút khó hiểu về cách cư xử của Lục Thừa Vấn với mình,

nhưng bình tâm lại suy nghĩ, lời đề nghị của Lục Thừa Vấn cũng được đấy
chứ! Vậy là, cho dù cảm thấy hơi khó xử, nhưng buổi tối, sau khi tan làm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.